Chỉ là nhiều [Dm]khi anh nghĩ rằng ta ngồi [G]nghĩ về những ngày xa mà bỏ [C]qua hết [Am]
Chỉ là anh [Dm]cho rằng sau từng đó từng [G]đó tình yêu mà sao chẳng đủ [C]cho ta [Am]
Em [Dm]à em [G]ơi tình [C]đã tan theo mây [Am]trời. Em [Dm]à Em [G]ơi Em [C]ơi [Am]
[Dm]Một ngày khi tất cả đã qua [G]bạc Hai mái đầu mình về già
[C]Đi đến cuối hành trình cuộc đời như đoàn tàu [Am]muộn về nằm nghỉ tại sân ga
Anh cố gắng [Dm]để trao em được cả bầu trời nhưng quay lưng [G]lại đã chẳng còn nhìn thấy nhau
Thời gian là [C]thứ ta cần nhất trong cuộc đời để lấp đầy những khoảng [Am]lặng cho con tim ngừng thấy đau
Sẽ chẳng cần [Dm]biết ai đã đúng ai đang sai không còn quan [G]trọng ai đã yêu ai hơn ai
Ta cùng mỉm [C]cười khi nhắc những kỷ niệm lúc tất cả những cố [Am]chấp tháng ngày xa nguôi ngoai
Không đi đến [Dm]cuối nhưng anh mong em tự hào về khoảng thời [G]gian mà mình có bên nhau
Chỉ là đôi [C]lúc anh vẫn nghĩ phải chi vào ngày hôm đó cơn mưa [Am]đã giữ ta bên nhau thêm lâu
Chỉ là nhiều [Dm]khi anh nghĩ rằng ta ngồi [G]nghĩ về những ngày xa mà bỏ [C]qua hết [Am]
Chỉ là anh [Dm]cho rằng sau từng đó từng [G]đó tình yêu mà sao chẳng đủ [C]cho ta [Am]
Em [Dm]à em [G]ơi tình [C]đã tan theo mây [Am]trời. Em [Dm]à Em [G]ơi Em [C]ơi [Am]
[Dm]Sau cùng anh và em chỉ [G]cách nhau chỉ cách nhau một [C]hơi thở [Am]
[Dm]Nhưng mà sao chừng đó cũng [G]khiến ta cũng khiến ta [C]dần xa nhau [Am]
Và dù [Dm]anh níu kéo trăm [G]lần mặt trời [C]lên là lúc ta [Am]chia xa
Tưởng đời [Dm]mình đã có tất [G]cả nhưng [C]không [Am]
Chỉ là nhiều [Dm]khi anh nghĩ rằng ta ngồi [G]nghĩ về những ngày xa mà bỏ [C]qua hết [Am]
Chỉ là anh [Dm]cho rằng sau từng đó từng [G]đó tình yêu mà sao chẳng đủ [C]cho ta [Am]
Em [Dm]à em [G]ơi tình [C]đã tan theo mây [Am]trời. Em [Dm]à Em [G]ơi Em [C]ơi [Am]
Và dù [Dm]anh níu kéo trăm [G]lần mặt trời [C]lên là lúc ta [Am]chia xa
Tưởng đời [Dm]mình đã có tất [G]cả