Một bậc Quân [Am] Vương mang trong con tim hình hài đất [C] nước
Ngỡ như dân [G] an ta sẽ chẳng bao giờ [Am] buồn
Nào ngờ một [Am] hôm ngao du nhân gian chạm một ánh [C] mắt
Khiến cho ta [G] say ta mê như chốn thiên [Am] đường
Trời cao như [Am] đang trêu ngươi thân ta khi bông hoa [C] ấy
Trót [G] mang con tim trao cho một nam nhân [Am] thường
Giận lòng ta [Am] ban cho bông hoa thơm hồi về cung [C] cấm
Khiến [G] em luôn luôn bên ta mãi mãi không [Am] buông.
ĐK:
Mà nào ngờ [F] đâu thân em nơi đây thân trí nơi [G] nào ?
Nhìn về quê [Em] hương em ôm tương tư nặng lòng biết [Am] bao
Một người nam [F] nhân không vinh không hoa mà có lẽ [G] nào
Người lại yêu [Em] thương quan tâm hơn ta một Đế Vương [Am] sao ?
Giọt lệ Quân [F] Vương không khi nào rơi khi nước chưa [G] tàn
Mà tình chưa [Em] yên nên vương trên mi giọt buồn chứa [Am] chan
Đành lòng buông [F] tay cho em ra đi về mối tình [G] vàng
Một bậc Quân [Em] Vương Uy Nghi Oai Phong nhưng tim nát [Am] tan.
Gửi đánh giá:Rượu sầu nâng suốt [F]đêm cho quên đi ngày tháng u [G]buồn
Rằng người ta mãi [Em]thương nay cũng đã mỗi người một [Am]phương
Nàng còn hay nhớ [F]chăng khi xưa ta đã nói những [G]lời
Dù ngày sau có [Em]ra sao ta vẫn muốn bên người [Am]thôi.
Nàng sợ ta chiến [F]chinh bao năm không có ngày trở [G]lại
Nàng cần người ở [Em]bên chăm lo săn sóc cho ngày [Am]mai
Ngày ra đi chiếc [F]khăn em trao ta vẫn mang giữ [G]lại
Hình dung em vẫn [Em]đang theo ta đi hết chặng đường [Am]dài.Thương em bờ [Fmaj7] vai nhỏ nhoi
Đôi mắt hóa mây [G] đêm
Thương sao mùi [Em] dạ lý hương
Vương vấn mãi bên [Am] thềm
Đời phiêu du cố [F] tìm một người thật lòng
Dẫu [G] trời mênh mông anh nhớ [C] em [E]
Chim kia về [Fmaj7] vẫn có đôi
Sao chẳng số phu [G] thê
Em ơi đừng [Em] xa cách tôi
Trăng cố níu em [Am] về
Bình yên trên mái [F] nhà nhìn đời ngược dòng
Em [G] còn bên anh có phải [C] không? [E]
Chorus:
Trời ban ánh sáng, năm tháng tư [Am] bề
Dáng ai về chung [Em] lối
Người mang tia [F] nắng
Nhưng cớ sao [G] còn tăm [C] tối [G]
Một mai em [Am] lỡ vấp ngã trên đời thay [Em] đổi
Nhìn về anh [F], người chẳng khiến [G] em lẻ [Am] loi
FYêu là như [G]thế, dù là [Em]sai thế [Am]nào
Vẫn [Dm]cứ yêu thôi và [G]yêu đến khi tàn [C]hơi
[F]Bao lần đã [G]cố nhủ lòng [Em]phải quên [Am]đi
Mà [Dm]tim ơi, sao mềm [Em]yếu quá [Am]vậy.
Chắc anh chưa từng [F]điên khi yêu thương
một ngườiTrái tim em và dòng [F]máu nóng để yêu [G]anh
Giấc mơ ơi ở [Em]lại bên tôi đừng tan [Am]nhanh
Ngày mai thức [Dm]giấc, thấy giữa lồng [G]ngực là hình bóng [C]ấy.
Nắm tay em đừng [F]để em đi, đừng để em [G]đi
Lỡ sinh ra là [Em]để yêu nhau chẳng rời xa [Am]đâu
Bình yên ở [Dm]đây, ở [Em]đây chẳng đâu xa [Am]vời.Khi tương
lai mơ [F]hồ đầy ô trống còn người ta [G]địa vị thành công
Đón đưa em [Em]bằng cả thế giới là ước [Am]mơ bao người.
Chập chững bước vào [F]đời không em anh chơi [G]vơi
Niềm tin gãy [Em]đôi ký ức xưa toàn lừa [Am]dối.
Em đã đang lắng [F]lắng nghe tiếng [G]đời còn anh lắng [Em]lời tin em lỡ [Am]thôi
Yêu sao lại đong [F]đếm bỏ ngỏ đắn [G]đo rồi chạy theo ai [Em]đó em có biết anh [Am]lo.
Đến bây giờ ta [F]đã nơi vực nơi [G]trời vì đang chìm đắm ai [Em]rồi em đâu nhẫn [Am]đợi
Đừng theo sau phiền em [F]với anh ơi hết [G]rồi em nói ngắt [Em]lời lạnh lùng đầu [Am]môi.