Verse 01:
Cư dân Việt [Am]xưa nền văn hóa Đông Sơn, trên chiếc nôi Thiệu Hóa
Dư âm còn vang, nguồn cội ấy trong ta, khắc ghi không nhòa
Từ hồng [C]hoang, nơi phát tích dấu chân cổ [G]nhân
Vượt ngàn [C]năm, cùng thiên [G]thu, trải qua bao [Am]đời…
Này đại [C]quan, danh nhân, uy [G]tướng, sử gia thanh [C]cao nối sinh theo [Am]thời
Này hùng [C]thiêng vang xa muôn [G]thuở, trứ danh quê [E]hương “Đại Việt Sử Ký”
Rực sáng biết bao trang vàng sử [Am]thi
Chorus:
Nhìn về quê hương Thiệu Hóa,
Tự hào nghìn thu đã [G]qua,
Hào hùng cao nhân - tích [E]sử, còn lưu dấu [Am]xưa…
Từ thời sơ khai mở cõi,
Nhật nguyệt tinh khôi sáng [G]soi
Địa linh một vùng đất [E]cổ, hồn thiêng núi sông giống [Am]nòi.
Verse 02:
Hôm nay dựng xây từ nền cũ năm xưa, chung sức ta cùng vươn
Qua bao khổ đau, nhiều nguy khó gian lao, giúp ta can trường
Từ bàn [C]tay, những khối óc kết tinh ngàn [G]năm
Nhìn ngày [C]mai, người Thiệu [G]Hóa tiến lên xây [Am]đời…
Miền quê [C]hương lung linh xanh [G]lúa, khắp nơi vui [C]mùa, đón bao công [Am]trình
Miền quê [C]ta dâng bao sức [G]sống hướng đến tương [E]lai, hiện đại văn minh
Rực sáng tiến lên tươi đẹp phồn [Am]vinh.
Fine.