1. Sau [G] nhiều năm tháng, để bao điều chìm [Em] vào quên lãng
Có chăng nỗi niềm [Bm] xưa chưa vơi
Khi sống qua một tuổi [D] xanh xa xôi.
2. Thế [G] rồi vô thức, hai tâm trí loay hoay ở [Em] miền ký ức
Có nơi ấy thân thương tựa [Bm] ban mai trong vườn
Chỉ những lo toan giản [D] đơn.
T-ĐK:
Những tình [Bm] duyên, tình thâm, đâu vì ai chờ
Người mênh [D] mông, cô đơn, người làm quen giấc mơ
Rồi đời [C] không bao lâu họ nhận ra chẳng còn bình yên [D] nữa.
ĐK:
[Am] Tim chơi vơi rung động tươi mới, trước tiếng yêu không [Em] ngờ
Niềm đau hay hạnh [G] phúc lấp lánh nơi đáy mắt khó giấu trong phút [D] giây nghe gọi tên
[Am] Ai đã lỡ thương rồi không nỡ quên đi hết bao [Em] điều
Tình bạn năm [G] ấy phai sắc hương, nhưng vẫn vương mong có khi quay [D] về.
3. Dù [G] đâu dễ quên, thì sau những ưu tư người [Em] ta lớn lên
Và cho dẫu con sông thời [Bm] gian không quay đầu
Nào cuốn đi mãi khác [D] khao.
T-ĐK:
Phải chi tình [Bm] duyên ngày đó không dừng trước cửa
Để người mênh [D] mông cô đơn người làm quen giấc mơ
Rồi tự [C] trong thâm tâm họ nhận ra chẳng còn bình yên [D] nữa.
ĐK:
[Am] Tim chơi vơi rung động tươi mới, trước tiếng yêu không [Em] ngờ
Niềm đau hay hạnh [G] phúc lấp lánh nơi đáy mắt khó giấu trong phút [D] giây nghe gọi tên
[Am] Ai đã lỡ thương rồi không nỡ quên đi hết bao [Em] điều
Tình bạn năm [G] ấy phai sắc hương, nhưng vẫn vương mong có khi quay [D] về.
Tìm [C] nhau lúc đi rất xa
Nỗi than trách theo bám ngày [G] qua, đã thưa thứ tha
Ước mong sống thêm phút giây như [D] ban đầu
Trong những đơn sơ ban đầu.
ĐK:
[Am] Tim chơi vơi rung động tươi mới, trước tiếng yêu không [Em] ngờ
Niềm đau hay hạnh [G] phúc lấp lánh nơi đáy mắt khó giấu trong phút [D] giây nghe gọi tên
[Am] Ai đã lỡ thương rồi không nỡ quên đi hết bao [Em] điều
Tình bạn năm [G] ấy phai sắc hương, nhưng vẫn vương mong có khi quay [D] về
Tìm [G] nhau.