Mùa [Bm7] xuân đang thật buồn, vì đơn [Em7] phương một tình yêu
Một tình [A7] yêu trong hình hài, một [Dmaj7] nàng thơ nhỏ bé
Muốn gửi [Bm7] trao em lời yêu, nhưng sợ [Em7] em lạnh nhạt
Sợ [A7] em, chẳng đoái hoài đến [Dmaj7] tôi
Rồi mùa [Bm7] thu cũng dần qua, hàng cây [Em7] lá cũng đã già
Nhưng vẫn [A7] chỉ hướng về em, về đôi [Dmaj7] mắt khẽ lung linh
Nhưng chỉ [Bm7] thể đứng ở đây, để [Em7] ngắm em vui cười
Vì tôi [A7] biết, mình chẳng xứng với [Dmaj7] em
Em là tia [Bm7] nắng, khẽ rơi vào [Em7] anh
Anh là giọt [A7] mưa, kéo trưa về trong [Dmaj7] gió
Liệu ở nơi [Bm7] đó, ta có thuộc về [Em7] nhau ?
Gửi trao chút [A7] tình, lên câu hát ban [Dmaj7] đầu
[Bm7] Khi mà anh tự gieo mình trong đắn đo
Mãi chìm [Em7] đắm và tự mình đưa hàng trăm lí do
Thì [A7] em cũng đang chờ [Dmaj7] anh
[Bm7] Khi mùa xuân còn chưa kịp thay áo mới
Và [Em7] trông một người dù đông có tới
Mà [A7] anh, vẫn đang buông [Dmaj7] lơi
Bởi vì [Bm7] em, chẳng mong đợi [Em7] gì
Bởi vì [A7] em, chẳng cần cầu [Dmaj7] kì
Bởi vì [Bm7] em, chỉ muốn được [Em7] anh ngồi kề
Và khẽ [A7] rơi vào đôi hàng mi [Dmaj7] buông
Em là tia [Bm7] nắng, khẽ rơi vào [Em7] anh
Anh là giọt [A7] mưa, kéo trưa về trong [Dmaj7] gió
Liệu ở nơi [Bm7] đó, ta có thuộc về [Em7] nhau ?
Gửi trao chút [A7] tình, lên câu hát ban [Dmaj7] đầu
[Bm7] Hai năm, rồi ba năm, cho [Em7] đến khi bạc đầu
Anh [A7] vẫn chưa thể nào cất [Dmaj7] câu
[Bm7] Mai đây, thời gian trôi, tia [Em7] nắng kia tàn rồi
Và [A7] trách sao anh mãi dở [Dmaj7] dang