Capo 1
Intro: [C] [Fm] [G] [C] [Am] [Dm] [G]
[C]Sao nỗi nhớ [F]không thể nguôi [Dm]sao [G]kí ức [C]chỉ vậy thôi
[Em]Nhưng đoạ đày anh [Am]mãi ở nơi đây
Dù anh [Dm]biết yêu thương đến mấy, thì cũng có [G]lúc phải buông tay
[C]Ta mất hết [F]cả tuổi xuân [Dm]để [G]viết nên [C]chữ “Bắt đầu”
[Em]Nhưng chỉ vài giây [Am]đủ ta bâng khuâng
Bao câu [Dm]hứa ngày nào, môi hôn ngọt ngào đặt dấu [G]chấm chỉ với một câu
[C]Bao kỉ niệm ngày nào chỉ đơn giản [G]quên là quên thôi sao?
Em không [Am]luyến tiếc gì những năm tháng [Em]ta đã trao
Nhưng với [F]anh đó như giấc [G]mộng nhưng với [Em]anh, anh đã giữ trong [Am]lòng
[Dm]Suốt năm tháng đầu đời, có khó khăn [G]cũng chẳng buông lơi
[C]Anh vẫn mãi miệt mài nhìn theo hình [E7]bóng ai chẳng nguôi ngoai
Anh ôm [Am]mãi phút giây đã viết [Em]nên kí ức vụng dại
Giờ thành [F]phố đã vắng bóng [G]em lòng anh thì [Em]nhớ, nhưng chẳng còn nhắc [Am]tên
Sợ [Dm]khi nhắc đến, nỗi [G]nhớ thương lại đầy [C]thêm [G] [Am] [Em] [F] [G] [Em] [Am] [Dm] [G]
Verse 2
Sợ [C]ai lỡ nhắc tên của [F]em vì [Dm]nay, [G]anh vẫn đang tập [C]quên
[Em]Nếu biết trước rằng có ngày [Am]ta sẽ chia tay
Thì trao [Dm]nhau làm gì thương nhớ, để rồi chính [G]anh phải bơ vơ
[C]Bao kỉ niệm ngày nào chỉ đơn giản [G]quên là quên thôi sao?
Em không [Am]luyến tiếc gì những năm tháng [Em]ta đã trao
Nhưng với [F]anh đó như giấc [G]mộng nhưng với [Em]anh, anh đã giữ trong [Am]lòng
[Dm]Suốt năm tháng đầu đời, có khó khăn [G]cũng chẳng buông lơi
[C]Anh vẫn mãi miệt mài nhìn theo hình [E7]bóng ai chẳng nguôi ngoai
Anh ôm [Am]mãi phút giây đã viết [Em]nên kí ức vụng dại
Giờ thành [F]phố đã vắng bóng [G]em lòng anh thì [Em]nhớ, nhưng chẳng còn nhắc [Am]tên
Sợ [Dm]khi nhắc đến, nỗi [G]nhớ thương lại đầy [C]thêm
[C]Anh vẫn mãi đợi chờ, mong ngóng hình [G]bóng ai sẽ trở lại
Là do [Am]anh ngu dại, hay do ôm [Em]mãi nỗi nhớ mệt nhoài
Vì từng [F]phút bên em như [G]giấc mộng vì từng [Em]giây anh vẫn nuôi giữ [Am]trong lòng
[Dm]Thương bao giây phút hẹn hò, nhớ những con [G]phố dôi ta đã qua
[C]Anh vẫn mãi miệt mài nhìn theo hình [E7]bóng ai chẳng nguôi ngoai
Anh ôm [Am]mãi phút giây đã viết [Em]nên kí ức vụng dại
Giờ thành [F]phố đã vắng bóng [G]em lòng anh thì [Em]nhớ, nhưng chẳng còn nhắc [Am]tên
Sợ [Dm]khi nhắc đến, nỗi [G]nhớ thương lại đầy [C]thêm
Rồi [C]mai đây nếu có một người nhắc đến tên [E7]em ở trên cuộc đời
Thì ngày [F]đó anh sẽ mỉm [G]cười và anh sẽ [Em]nói đôi [Am]lời
Cô [Dm]ấy từng là khoảng [G]trời bình yên của [C]tôi