1. Trên đất quê [Am] tôi, tôi bỗng [D] yêu tiếng cười của [Am] gió
Tiếng chào của [D] nắng mai, yêu [Am] luôn vị mặn mồ [C] hôi [Am]
Trên đất quê [F] tôi, tôi vẫn [G] yêu tiếng hò cuối [Am] xóm [D]
Thương em trên đường làng, gánh lúa [F] về, hương ngát trên đường [E7] quê.
2. Trên đất quê [Am] tôi, thương mắt [D] me ngóng đợi đàn [Am] con
Đứa thèm đời [D] gió sương, đứa ra [Am] đi, bên bờ đại [C] dương [Am]
Trên đất quê [F] tôi, thương trán [G] cha rám mùi nắng [Am] cháy [D]
Bao năm trên ruông cằn, mà nụ [E7] cười, vẫn sáng niềm [Am] tin.
ĐK:
Tình người quê [F] tôi [D]
Nước mắt chan cơm, nhiều năm nên [Am] quý
Những tấm [D] lòng ngọt ngào thương [Am] quê
Lời mẹ ru [G] con [Em]
Chan chứa ân [G] tình, nghe như câu [C] hò
Vẫn vương [G] hoài [E7] mối tình quê [Am] hương.
3. Trên đất quê [Am] tôi, bao trái [D] tim vẫn nồng nàn [Am] cháy
Biết thương từng [D] vết chai, trên [Am] tay, con người cần [C] lao [Am]
Cuốc đất cong [F] lưng, nhưng bước [G] đi oai hùng thẳng [Am] thắn [D]
Yêu thương cuộc đời, với nụ [E7] cười nở thắm ngàn [Am] hoa.