Biển còn [D7] hay chăng, thuyền khát khao vỗ [Gm] về. [Gm]
Biển còn [D7] hay chăng, lời [Eb] than van của [Bb] gió. [G7]
Biển vẫn bao [Cm] la vô tình như êm ả. [Eb]
Để [F] sóng xô, thuyền [Eb] lặng khuất mờ [D7] xa. [D7]
Biển đâu [Gm] thấy ân [Daug] tình của [Bb] gió. [Bb]- [B5]
Gió khóc [Cm] mưa đưa [D7] thuyền sóng nằm [Gm] yên. [Gm]
Lòng thuyền khát như [Daug] bến bờ không [Eb] tới. [Edim]
Cuồn nộ [F] ngàn khơi thuyền [D7] lặng lẽ riêng [Gm] mình. [G7]
ĐK:
Kêu [Cm] gào giữa biển [Gm] khơi.
Xa [G7] rồi thuyền về [Cm] đâu.
Sao lặng [D7] lẽ cách xa đôi [Gm] bờ.
Sao lặng [Eb] lẽ sóng vươn ơ [Cm] thờ.
Biển ở [F] đâu, thuyền về [D7] đâu. [D7]
Biển ngậm [G7] ngùi biển sóng nhớ [Cm] thuyền ơi.
Thuyền đợi [D7] chờ biển nhớ xô lòng [Eb] đêm.
Sóng đêm ôm [D7] thuyền, biển nhớ trong điên [Gm] cuồng. [Gm]
Kết:
Thuyền còn [D7] hay chăng, biển ngả nghiêng dỗ [Gm] dành. [Gm]
Thuyền còn [D7] hay chăng, biển [Eb] bạc đầu trắng [Bb] xóa. [G7]
Thuyền ôm lẻ [Cm] loi mang tình yêu của biển. [Eb]
Biển sóng xô [D7] nhau, thuyền ngã [Eb] rẽ [D7] trùng [Gm] khơi. [Gm]