1. Yêu [C] em ta yêu tự thuở [Am] nào
Thuở hoang [F] sơ khi trăng sao ra [C] đời
Cuội xanh [Am] kia chưa hóa [Em] đá
Vườn [F] hoa chưa đượm hương [G] sắc trái cấm trên [G7] cao.
Tình [C] dâng cao ngút [Em] ngàn
Cho nắng [F] ấm ngập hồng [C] hoang
Lòng hân [F] hoan suối [G] nguồn tìm về biển [C] xanh. [G7]
2. Yêu [C] em ta yêu tự thuở [Am] nào
Tuổi thanh [F] xuân như mây trên [C] ngàn
Hồn nhiên [Am] như rừng hoang [Em] vắng
Tình ươm [F] mơ dệt vầng [G] thơ quấn quýt yêu [G7] thương.
Tình [C] cho nhau rất [Em] nhiều
Quên [F] hết chuyện ngày [C] sau
Dù [F] hoa rơi lá [G7] rụng trong [C] đời.
ĐK:
[Am] Ngày tình yêu lên [F] tiếng đất [Am] trời đan quyện tình ta
Trời làm cơn giông [F] bão thấm [Am] lụt cơn mơ tình [Dm] yêu
Mặc trời mư ướt [E7] áo vỡ [F] tan môi hôn ngọt [Am] ngào
Cho [F] nhau tan loãng [G] trong vòng tay [Am] ôm.
3. Bên [C] nhau cho nhau trọn ân [Am] tình
Lỡ mai [F] sau khi ta không [C] còn
Người xa [Am] xôi tình khuất [Em] lấp
Người thênh [F] thang vùng miên [G] viễn vẫn nhớ đến [G7] nhau.
Còn cho [C] nhau tiếc [Em] gì
Trăng xế [F] bóng bạc đầu [C] non
Biển xa [F] xôi đâu [G7] phải muôn [C] trùng.