1. Lời thì [Em]thầm em viết cho [G]anh
Giữa mùa [Am]xuân hoa thắm nơi [Em]này
Ngàn thông rừng reo hát muôn [D]nơi
Giữa hoàng [C]hôn cho Đà Lạt tình [B7]xuân.
Lời thì [Em]thầm em gửi gió về rừng [C]thông
Tiếng thông [D]reo thay tình anh réo [G]gọi
Tiếng thông [Am]reo gọi anh quay trở [D]lại
Để cùng [Bm]em nhịp [Em]bước vào [B7]xuân.
2. Lời nguyện [Em]cầu tha thiết cho [G]nhau
Sau mùa [Am]xuân sẽ kết duyên [Em]tình
Lời nguyện cầu sẽ mãi yêu [D]anh
Đà Lạt [C]ơi thung lũng vàng trong [B7]nắng.
Tình gọi [Em]mời như đã lên [C]ngôi
Nhưng hôm [D]nay mùa xuân hoa tím [G]buồn
Bước lang [Am]thang mình em đêm trở [D]về
Đà Lạt phố [B7]phường phủ kín mù [Em]sương.
ĐK:
[Em]Qua con [C]phố khuya sương khuya mờ [Am]giăng
Đèn [D]soi ngỡ bóng anh quay trở [G]về
Anh đâu [F#7]rồi mùa xuân ơi đâu [B7]thấy
Em giờ đây một trời xuân buốt giá.
[Em]Nương nương theo [C]gió heo may về [Am]đây
Mình [D]em dưới gốc thông xưa năm [G]nào
Hứa cho [Am]nhau lời yêu câu ước [D]nguyện
Nhưng sao [B7]giờ chỉ có một mình [Em]em.
3. Từng đêm [Em]về nghe tiếng ru [G]êm
Khúc à [Am]ơi trăng nước mây [Em]ngàn
Từ bao giờ em vẫn ngóng [D]trông
Cho tình [C]em được yêu anh lần [B7]nữa.
Lời tình buồn em viết cho [C]nhau
Tiếng kinh [D]đêm lời em khấn [G]nguyện
Vấn vương [Am]trong lời yêu tình [D]tự
Đà Lạt xuân [B7]về đợi mãi tình [Em]anh.