Người[Dm] hỡi! Em có
nhớ rằng tình ta bấy [Gm] lâu
Trời [A7] thu, vàng không
gian biết trôi về [Dm] đâu
Tình [D7] ơi! Trái tim nhiệm [Gm] mầu
Nhắn giúp lòng [Dm] anh
Tiếng yêu ngại[A7] ngùng
Bờ môi câm [A7] nín.
Vọng [Dm] tiếng! Hồi chuông
ngân lắng trong chiều [Gm] vơi
Nhuộm [A7] chết, đời rong
rêu lá xanh vàng [Dm] rơi
Dù [D7] bối rối, đuối trên bờ [Gm] môi
Vẫn nói lời [Dm] yêu
Cuối nơi giảng [A7] đường
Xưa cũ xa [Dm] rồi.
[Bb] Gió cô đơn từng [Dm] hồi
[D7] Thổi qua tim thổn [Gm] thức
[A7] Níu đôi môi ngại ngần
[C7] Lặng thầm ôm ngày [F] cũ
[D7] Tiếng ve đau lịm tàn
[D7] Từng vầng thơ vội [Gm] chết
[Bb] Mất em khi hè [A7] về
[A7] Lời thơ anh còn [Dm] say.
Tình [Dm] ta! Chẳng sân
ga, phố thưa chiều [Gm] lên
Chỉ [A7] nắng cháy, giảng
đường trưa vắt trên bờ [Dm] vai
Giờ [D7] em, mãi xa mù [Gm] khơi
Phố xưa buồn [Dm] giăng
Khúc ca giao [A7] mùa
[A7] Mưa thấm tình [Dm] anh.
Coda
Khúc ca giao [A7] mùa
[A7] Ngậm ngùi…tình [Dm] anh./.