Nghe mây âm [G]u Bầu trời trông như Cả ngàn tâm tư giữa một dòng người
Cùng [Em]với nụ cười trên môi Nắng vừa lên thôi Đã đi đồng thời
[Am]Giống như mưa đang giận hờn, thả xuống từng giọt buồn cơ đơn
[D]Như tiếng ai vỡ tan một cuộc tình
Anh từng là [G]điều em muốn rồi em hóa nỗi buồn [Em]nhiều đêm xuống
Như lá cây thu [Am]kia úa tàn, vừa đến đã chia ly vội vàng
Để [D]từng kỉ niệm này ngân vang
Những cảm giác lúc ấy còn [G]giữ bên mình trách do anh hay lỗi tại [Em]chữ duyên tình
Một người ngủ vùi nỗi [Am]nhớ, ngày đêm vẫn nhớ.. một người mãi thờ [D]ơ!
Mây trôi lãng du để bầu trời [G]đêm chơ vơ
Yêu cũng đã yêu anh đem mộng [Em]mơ luyến lưu thời giờ
Vậy điều gì nuối [Am]tiếc? Còn điều gì muốn biết?
Lặng im là hồi [D]kết thúc những đợi chờ
Qua nhanh tháng năm anh chắc [G]rằng Để quên đi chẳng dễ dàng vì những kỉ niệm còn đấy
Gặm [Em]nhắm thêm những nỗi đau Còn em bên ai đó gặp may
[Am]Giấu đi hết tơ tình Khoảng trống trong tim vô hình
Chỉ [D]anh, Mộng mơ Ngày qua Ngày chẳng còn [G]ta..
Đó có phải là [G]yêu hay không? Vì ta khi xa đều mang cho mình cảm giác đau nhói
Đó có phải là [Em]yêu hay không? Làm sao anh có thể chứng minh bằng vài câu nói
Lý trí anh [Am]khuyên đừng nên vấn vương Trái tim lại đi đường vòng
Tình yêu không [D]làm cho ta tổn thương, Người mà anh yếu nhất lại khiến cho anh buồn lòng!
Anh vẫn nhớ từng [G]nơi mình qua Chọn cung đường xa Trước khi em bước về nhà,
Cố gắng [Em]đi thật lâu Và em ở sau Chẳng để ý ăn mặc xuề xòa
Mùa [Am]thu của anh, Mùa thu của em, Giờ như vế đối lập trường
Mùa [D]thu của ta, Giờ không còn nhau Chỉ còn thế giới thật buồn..
Là mùa thu vội vàng [G]đến Hay cơn mưa mang theo nỗi niềm vào thành phố
Vừa [Em]muốn đến ôm em Vừa mong bản thân xin đừng nhớ
Thêm một [Am]lần Anh bận tâm Em lặng câm sau cuộc gọi [D]giữa đêm khi anh trong cơn say
Là mùa thu vội vàng [G]đến Hay từng nỗi nhớ nhuộm màu
Đến khi em chợt biến [Em]mất Thì từng khoảng trời đều như nhau
Như ánh trăng vừa [Am]vỡ tan, Như thanh xuân đã lỡ lang
Cùng lặng [D]im với anh lắng nghe gió thu sang,
Nghe tình [G]vỡ tan