Verse:
[C] Anh - người có những vết [G/B] thương
thật sâu rất đau chẳng dám ngoái [Am] sau nhìn lại.
Dù [Fmaj7] cho khoảnh khắc ấy [Fm6]có bnhieu lần đổi thay
[C] Vì có những vỡ [E7] nát trong anh dần giết chết anh. [Am]
[Fmaj7] Trong từng hơi thở, anh [Fm6] thấy mình thật đáng thương. [C] - [G/B] - [Am7]
[Fmaj7] Giống như đứa trẻ khóc [Fm6] lóc vì những vết thương [C] - [G/B] - [Am7]
[Fmaj7] - [F/G]
ĐK:
Ngày [C] ấy tình yêu dạy anh mạnh mẽ [G/B] hơn
Bằng cách cứ nghĩ mình ổn hơn [Fmaj7] - [Fm6]
Rồi khi [C] nhìn hy vọng mong manh vỡ đôi [G/B]
Tâm hồn anh cũng vỡ đôi [Fmaj7] - [Fm6]
Anh nép mình trong căn phòng vắng [C]
Với những thước phim ngổn ngang [G/B]
Ôm một trái tim hoang tàn. [Fmaj7] - [Fm6]
Vì sau bao nhiêu lần ngang trái [C]
Nước mắt rơi ướt đôi vai [G/B]
Lại tự mình học cách nguôi ngoai [Fmaj7] - [Fm6]
V2: [C] có những câu chuyện anh phải giấu đến tận cùng [G/B]
Và tự làm đau chính mình [Am7]
Để những tháng năm dài loay hoay tìm cách [Fmaj7]
Sống [Fm6] với những ngổn ngang [C] - [G/B] - [Am7]
[Fmaj7] Trong từng hơi thở, anh [Fm6] thấy mình thật đáng thương. [C] - [G/B] - [Am7]
[Fmaj7] - [F/G]