1. [Bm] Sống như là bụi [Bm] mờ. [F#7] Chết như là tình [F#7] cờ.
Nào ai [Em] biết mong [F#7] chờ hay hẹn [Bm] giờ.
Nào ai [G] biết chiếc [A] lá rơi cuối chiều tơi [Bm] tả.
Nào ai [Em] biết có bóng tôi mãi vật [C#7] vờ cuối [F#] phố.
Với lặng [F#] thinh môi [Em] cười. [Bm] Chút nỉ non dâng [F#] đời.
Hồn chơi [F#] vơi, chơi [F#7] vơi.
2. [Bm] Bước chân vào cuộc [Bm] đời. [F#7] Tiếc chi một lời [F#7] mời
Nào ai [Em] đón đưa [F#7] về cõi vời [Bm] vợi.
Bụi trần [G] gian lắm [A] hương hoa phủ đầy gai [Bm] nhọn.
Nợ tình [Em] tôi có lắm khi trả một [C#7] đời không [F#] hết.
Mãi chìm [F#] trong số [Em] phận. [Bm] Tiếng đàn đêm run [F#] bật.
Tiếng lòng [F#7] ta thương [Bm] vay.
Chorus :
[B] Ta vay rồi ta [B] trả. [G] Như lá rơi cuối [C#m] chiều.
Lá xanh rồi lá [D] úa. Tóc xanh rồi tóc [A] trắng.
Lặng [Em] lẽ dòng đời [F#7] trôi.
3. [Bm] Sống khô lệ nhiều [Bm] rồi. [F#7] Chết xin lại nụ [F#7] cười.
Dù nước [Em] mắt theo [F#7] nhau đến một [Bm] đời.
Bởi hoàng [G] hôn cứ mãi [A] trôi cuối chiều xa [Bm] thẳm.
Bởi tình [Em] tôi cứ vấn vương mãi [C#7] kỷ niệm xa [F#] vắng.
Hãy vì [F#] nhau cho [Em] dù. [Bm] Cuối đời kia mây [F#7] mù.
Nuối [F#7] dài cõi thiên [Bm] thu.