Dù đã [G]chơi thân cũng chẳng thể [B7]hiểu được Bảo Bình
Vì chính Bảo [Em]Bình cũng chẳng thể hiểu được [C]mình
Một mình một [G]thế giới, chẳng ai biết được [B7]đang nghĩ gì và
Vẫn [Em]luôn đam mê nuôi [C]cá
Đặc biệt là [G]cá tính
Luôn yêu bản [B7]thân một cách hết mình
Và [Em]cá nhân
Nên đôi khi [C]thấy cũng hơi cá biệt
Não [G]cá vàng
Vẫn hay quên [B7]trước quên sau linh tinh
Nhưng mà giận [Em]ai năm sau chưa hết bực [C]mình
Mọi [G]người đi bên phải, Bảo Bình [B7]đi bên trái
Mọi người [Em]thích tiến tới, Bảo Bình [C]cứ lùi lại
Như thời [G]tiết Sài Gòn trưa thì [B7]nắng chói chang
Chiều thì [Em]như giông tố, tối thì [C]mát trong lành
Vì [G]đơn giản đó là Bảo [B7]Bình
Vì [Em]đơn giản đó là Bảo [C]Bình
Vì [G]đơn giản đó là Bảo [B7]Bình
Vì [Em]đơn giản đó là Bảo [C]Bình