Anh lại [F]khóc vì một người, chẳng [G]thương anh đâu một [Em]người anh thương thật đậm [Am]sâu
Anh muốn [F]giữ em ở lại nhưng [G]em muốn chia hai nói đi [Em]em anh đã làm điều gì [Am]sai.
Anh lại [F]tưởng điều dại khờ, tim [G]anh như nước để [Em]không ai thấy được vết [Am]xước
Ở quá [F]khứ và hiện tại, chẳng [G]muốn xa em đâu nhưng mà [Em]anh phải ngậm ngùi đứng [Am]sau.
Nếu em [F]khóc, có một vòng tay [Em]đan ở phía sau [Dm]em, người [G]đó là anh [C]đấy
Lúc quen [Am]nhau, anh cứ ngỡ, trọn [Em]vẹn mai sau nào ngờ [G]đâu đoạn [Em]cuối anh ôm thương [Am]đau.
Em đâu [F]biết, lúc mà vừa buông tay [Em]ra cảm giác cô [Dm]đơn, tự [G]dưng chồm ôm [C]lấy
Nếu như [Am]anh được chọn lại ai mai [Em]sau anh sẽ [G]nhắc tên em thật [Em]đấy chẳng ai [Am]đâu.