[C]Người từng là thế giới, từng [D]hứa đi hết cuộc đời
[Bm]Qua bao năm đậm sâu, cuối [Em]cùng cũng chẳng đến đâu
[C]Dành cho nhau cả thanh xuân, nhường [D]em hết cả muôn phần
[Bm]Xây đắp bao hy vọng, để rồi [Em]thất vọng
Và [C]thế là kết thúc đi cuộc [D]tình đôi ta
Em [Bm]nói rằng mình không còn hợp [Em]nhau nữa anh à
Tận [C]đáy lòng níu kéo em xin [D]đừng rời đi
Câu [Bm]hỏi cuối cùng “thanh xuân trong em anh [Em]là gì?”
ĐK: Hai từ yêu và thương khó [C]quá, yêu đậm sâu rồi em cũng [D]xa
Thương để rồi lòng đau xót [Bm]xa, khi tình ta giờ chia hai [Em]ngã
Biết là trong lòng đau thế [C]mà, biết là em chẳng còn thiết [D]tha
Người từng là tất [Bm]cả, giờ xem nhau như kẻ xa [Em]lạ
Bao khổ đâu này anh giữ [C]lấy, cho dù em giờ đã đổi [D]thay
Mà em nào có [Bm]hay, lại đắm say vui bên người [Em]ấy
Để mình anh quạnh hiu chốn [C]này, chôn nỗi đau cùng trời gió [D]mây
Để xóa đi dòng nước [Bm]mắt, đang tuôn rơi cứ thế [Em]lấp đầy
* Để xóa đi dòng nước [Bm]mắt, sao anh còn [Em]thương em