Ngày hôm [Am]ấy hoàng hôn chưa tàn mặt trời đã [Em]chiếu qua tim.
Vệt tình [F]cũ chưa vơi nghẹn [G]ngào, anh đã vội [C]đến bên [G]em
Ngày hôm [Am]ấy ai đã buông mình, nghiêng chiều đổ [Em]nắng xuống mấy mênh mông
Để anh [Dm]ôm cả trời bão [Em]giông giữa [Am]ngày đông
Tình như [Am]sóng mới xô dạt bờ đã vội ngược [Em] gió ra khơi
Vội vã [F]đến cũng vội vã [G]rời tội nghiệp [C] anh lắm em [G]ơi!
Em đã [Am]có những ngày nắng đẹp sao còn giữ [Em]những đêm mưa?
Giữ lại [Dm]cho, nỗi đau [Em]cũ hay tình yêu [Am]mới?
ĐK:
Chiều [Am]nay mưa giông ở đâu cứ [Em]trút vào lòng.
Sao lối đi [F]về nhà em lại [G]rộn vang tiếng pháo [C]hồng. [E7]
Vậy [Am]ra yêu thương từ lâu đã [Em] hóa lạnh lùng.
Em báo tin [Dm]mừng thì tôi phải [Em]vui hay nên là [Am]khócccc?
Ngày [Am]ấy em thương người ta đói lá [Em]nặng lòng.
Anh trách anh [F]hờn làm chi để [G]dại tê hy [C]vọng. [E7]
Trời[Am] hỡi! Khi nghe người ta nhắc [Em]chữ vợ chồng.
Nước mắt cứ [Dm]trào tựa như rất [Em]lâu rồi [Am]mới khóc...