ĐK: [Dm]  ___ Từ khi Ngài [D7] đến với [Gm] tôi loài [C] hoa biết nhoe miệng [Dm]  cười. 
Từ khi Ngài [Bb] đến với [Am] tôi chim [C7] hót líu lo thật [F] vui 
nghe như [Dm]  ___ mùa xuân đến [Gm6] rồi trời hồng tươi [Am] ới gió xuân nhẹ [A7] lơi.
[Dm] ___ Từ khi Ngài [D7] đến với [Gm] tôi đời [C] dâng khúc ca đầy [Dm] vơi. 
Tình yêu nồng [Bb] ấm hiến [Am] dâng xinh [C7] thắm nét môi cười [F] vui 
nghe trong [Dm] ___ hồn xuân sáng [Gm6] ngời tuổi đời yêu [A7] dấu mến thương lên [D,]màu.
 
1. Cho [C7] dù thuyền [F] trôi dạt giữa ba [Bb] đào ngàn trùng sóng [Gm] xô còn xa bến [C] bờ. 
Lòng [F] vẫn tin yêu như trẻ [Gm] thơ: đời [Bb] ta luôn có [A7] Chúa.
 
2. Cho [C7] dù rừng [F] thông rụng lá trên [Bb] ngàn biển cạn suối [Gm] khô màu hoa úa [C] tàn. 
Lòng [F] vẫn tin yêu như trẻ [Gm] thơ: đời [Bb] ta luôn có [A7] Chúa.
 
3. Cho [C7] dù ngàn [F] năm vật đổi sao [Bb] dời tình người chóng [Gm] phai người xa cách [C] người. 
Lòng [F] vẫn tin yêu như trẻ [Gm] thơ: đời [Bb] ta luôn có [A7] Chúa.
 
4. Cho [C7] dù nặng [F] vai Thập giá đường [Bb] dài đời là khổ [Gm] đau triền miên kiếp [C] sầu. 
Lòng [F] vẫn tin yêu như trẻ [Gm] thơ: đời [Bb] ta luôn có [A7] Chúa.