[C]Xưa ơi là xưa, [Am]có một anh chàng nọ,
[F]không chịu làm gì, [G]mà nằm ở [C]đó.
Anh nói rằng anh chỉ [Am]thích ngước nhìn bầu trời,
há miệng chờ [F]đợi từng trái sung [G]rơi, sống vậy [C]cả đời.
[Em]Lặng nhìn đám mây [Am]trôi, [Em]nằm một góc đây [Am]thôi.
[Dm]Anh thích sống như vậy, [D]cần gì đâu người [G]ơi.
[C]Một chàng trai lười biếng,
[Am]một mình cuộc sống riêng.
Không [F]làm mà có [G]ăn, người đời chẳng [C]thiết.
Vậy mà anh nổi tiếng.
[Am]Họ kể nhau câu chuyện
ý [F]à ý [G]a
ý [F]à… [G]
Há Miệng Chờ [C]Sung…
Há Miệng Chờ [Am]Sung…
Há Miệng Chờ [F]Sung… [G]
Há Miệng Chờ [C]Sung…
Đói lại càng đói. Sung [Am]cứ rơi đi đâu vậy?
[F]Này người có hay, [G]giúp chàng một [C]tay?
Sống trong cuộc sống, hành [Am]động đổi lấy giá trị.
Chớ [F]lười giống [G]anh, nào có ra [C]gì.
[Em]Lặng nhìn đám mây [Am]trôi, [Em]nằm một góc đây [Am]thôi.
[Dm]Anh thích sống như vậy, [D]cần gì đâu người [G]ơi.
[C]Một chàng trai lười biếng,
[Am]một mình cuộc sống riêng.
Không [F]làm mà có [G]ăn, người đời chẳng [C]thiết.
Vậy mà anh nổi tiếng.
[Am]Họ kể nhau câu chuyện
ý [F]à ý [G]a
ý [F]à… [G]
Há Miệng Chờ [C]Sung…
[Am]Số phận trời [F]ban, đâu
được làm [G]quan, cuộc sống cao [C]sang.
[Am]Chính mình lười [F]nhác, biết vậy
nhưng [G]chẳng chịu khó đi [C]làm.
[Am]Thiên hạ bàn [F]tán, trách tội,
phê [G]phán, chàng có hay [C]chăng?
[Am]Sống mặc trần [F]gian, anh chẳng
siêu [G]phàm, chỉ muốn an [C]nhàn.
[Am] [F] [G] [C]
Há Miệng Chờ Sung…
Há Miệng Chờ [Am]Sung…
Há Miệng Chờ [F]Sung… [G]
Há Miệng Chờ [C]Sung…
Ý à ý [F]à ý [G]a
ý [F]à… [G]
Há Miệng Chờ Sung… [C]