Trong cơn [Em]say anh hỏi Diêm Vương Không có duyên tại sao gặp gỡ ?
Ông bật [C]cuời bởi vì kiếp trước Ngươi nguyện thề gặp nàng ở kiếp sau
Dù cho [G]có khó khăn dì đi nữa Nguyện gặp gỡ cho dù là không duyên
Hỡi tình [D]duyên nam nữ ở dương thế Chỉ là trả nợ nặng tình như thế sao
Nợ kiếp [Em]này vốn dĩ đã dứt sạch lại xin Phật tương phùng ở đời sau
Ngày gặp [C]nhau duyên trời đã định sẵn hai chúng mình rồi sẽ thành đôi
Nhưng đâu [G]ngờ có duyên mà không nợ nên đành chịu bất thành nghĩa phu thê
Buồn thay [D]cho chúng sinh ở nhân thế mãi cuốn vào nhân quả rồi sầu đau
Hỡi niềm [Em]đâu có phải là vô tận ? Để dày vò thân xác của chúng sanh
Tìm đâu [C]ra con đường đầy hoa lệ Để người đau khổ không còn cảm thấy đau lòng
Lúc mới [G]yêu nếm mùi mật ngọt Dần về sau mật ngọt chẳng thấy đâu
Chỉ còn [D]lại chua cay và chát đắng Không chút cảm xúc nhìn nhau còn không cười
Và chúng [Em]ta của sau này Anh với em thứ gì cũng có
Nhưng mãi [C]mãi sẽ không tìm được Cái thứ hạnh phúc gọi là phu thê
Và chúng [G]ta của sau này Cái gì cũng rất tốt
Nhưng thứ tốt [D]nhất vẫn là không nên gặp lại nhau
Ân tình khi [Em]xưa mà ta từng có Không phải nói bỏ là bỏ được đâu
Ôm hận [C]sầu vào sâu tâm trí Để nguời tri kỷ không cảm thấy sầu đâu
Nếu một [G]ngày người ta tệ quá thì trở về đây anh trả an yên
Bao nhiêu nỗi [D]buồn anh ôm tất cả trả em một ngày thật sự bình yên
Ngỡ đi [Em]đến suốt đời xuân trẻ nào ngờ đứt gánh mình rời bàn tay
Lòng người anh [C]ngỡ sẽ không thay đổi Ai ngờ thoáng chốc tình này đổi thay
Yêu cho [G]lắm rồi cũng hai ngã Chuyện sầu buồn chưa giảm nhân thêm
Cuộc tình [D]này anh gắng hết sức Kết quả anh nhận u sầu mỗi đêm
Em nói [Em]là em thương anh nhưng thương chỗ nào sao anh không thấy
Thường ngày [C]em vẫn vô tâm vẫn làm anh buồn thì em có thấy
Bên [G]ngoài thì anh cứng rắn Nhưng thân tâm anh cần điểm tựa
Anh cũng [D]chỉ là thằng con trai Khi đau một mình vẫn cần chỗ dựa
Lúc đầu yêu [Em]em anh đã rất hạnh phúc Nhưng sao dần dần em cứ lạnh [C]nhạt
Không muốn gặp anh dù là vài phút Em có bao giờ nhìn thấy cái [G]cách
Mà em đối xử với anh chưa ? Hay chỉ thuơng hại vài ngày vài [D]tháng
Rồi lại khiến anh trở thành kẻ thừa
Nếu lúc này có một điều [Em]ước Thì anh sẽ ước là quên đi em
Quên đi tất cả những thứ kỉ [C]niệm Khi ở bên em để quên nỗi sầu
Trong đầu anh ngay lúc [G]này Đều là hình ảnh của em
Anh phải làm sao để không còn [D]đau Phải làm sao để không phiên não
Phải làm sao để cho bộ [Em]não Trở về lại lúc trong sáng hôm nào
Thật ra anh chưa từng hối [C]hận Vì đã gặp được người như em
Chỉ là anh còn một chút tiếc [G]nuối Cố gắng như vậy vẫn không thể thành
Thôi đành ngậm ngùi lùi về một [D]bước Để em hạnh phúc Với người mà em thương
Ân tình khi [Em]xưa mà ta từng có Không phải nói bỏ là bỏ được đâu
Ôm hận [C]sầu vào sâu tâm trí Để nguời tri kỷ không cảm thấy sầu đâu
Nếu một [G]ngày người ta tệ quá thì trở về đây anh trả an yên
Bao nhiêu nỗi [D]buồn anh ôm tất cả trả em một ngày thật sự bình yên
Ngỡ đi [Em]đến suốt đời xuân trẻ nào ngờ đứt gánh mình rời bàn tay
Lòng người anh [C]ngỡ sẽ không thay đổi Ai ngờ thoáng chốc tình này đổi thay
Yêu cho [G]lắm rồi cũng hai ngã Chuyện sầu buồn chưa giảm nhân thêm
Cuộc tình [D]này anh gắng hết sức Kết quả anh nhận u sầu mỗi đêm