(Verse 1)
Từ [G] giây phút ấy
Từ [B7/F#] lần ta nói chia tay, em vẫn [Em7] như vậy
Chẳng thể nào khá [Dm7] hơn cho em từng ngày [G7]
Giữa thành [Cmaj7] phố [D11] luôn gợi [D/C] nhớ em [Bm7] những điều ấy [E7]
Rằng em [Am7] đã từng là người hạnh phúc [D11]
Thời [G] gian cũng qua
Và [B7] cuộc sống giữa chúng ta trở nên [Em7] xa lạ
Anh đã tìm được người [Dm7] mới anh [G7] thương
Em [C] dần tập quen với nỗi [Cm6] buồn
Cũng tập [Bm7] quên mình từng mong muốn [E7] đến thế [Am7] nào
Để một lần lại nói [D11] yêu anh ( để lại được bên anh )
(Chorus 1)
Từ [G] trong vô thức
Thật [B7] lòng chẳng muốn anh
yêu thương một người [Em7] khác không phải em
Từng lời em [Dm7] nói khi xưa giờ [G7] đang phản lại chính [C] mình
Nỗi [D/C] nhớ đã hóa thành [Bm7] hình
Giá [Em7] như mà em chẳng [Am7] tỏ ra không cần
Biết chừng đã tốt [D11] hơn
Đành [G] thôi kết thúc
Để lý [B7] trí em đi ngược dòng trái tim mình [Em7] muốn luôn là anh
Sẽ là một [Dm7] vết thương lâu lành [G7]
Chẳng may quá [Cmaj7] khó để lãng quên [D/C]
Thì em cũng [Bm7] chẳng cần cố quên [E7]
Thay vào [Am7] đó , em sẽ [D11] bước đi cùng [Gsus4] ký ức [G]
(Verse 2)
Thời [G] gian cũng qua
Và [B7] cuộc sống giữa chúng ta cũng dần [Em7] xa lạ
Anh đã tìm được người [Dm7] mới anh [G7] thương
Em [C] dần tập quen với nỗi [Cm6] buồn
Cũng tập [Bm7] quên mình từng mong muốn [E7] đến thế [Am7] nào
Để lại được bên [D11] anh
(Chorus 2)
Từ [G] trong vô thức
Thật [B7] lòng chẳng muốn anh yêu
thương một người [Em7] khác không phải em
Từng lời em [Dm7] nói khi xưa giờ [G7] đang phản lại chính [C] mình
Nỗi [D/C] nhớ đã hóa thành [Bm7] hình
Giá [Em7] như mà em chẳng [Am7] tỏ ra không cần
Biết chừng đã tốt [D11] hơn
(Bridge)
Nhờ cơn [Cmaj7] mưa che đi từng dòng [D/C] nước mắt
vì anh [Bm7] đã vô tâm [B7/D#] bỏ lại [Em7] em quay bước [Em7] đi
[G] Vì sao [F] em vẫn thương [C/E] một người [D11] làm mình đau ?
Từ [G] trong vô thức, thật [D/F#] lòng em... [Eb11]
(Chorus 3)
Từ [Ab] trong vô thức
Thật [C7] lòng chẳng muốn anh yêu
thương một người [Fm7] khác không phải em
Từng lời em [Ebm7] nói khi xưa giờ [Ab7] đang phản lại chính [Db] mình
Nỗi [Eb11] nhớ đã hóa [Eb/Db] thành [Cm7] hình
Giá [Fm7] như mà em chẳng [Bbm7] tỏ ra không cần
Biết chừng đã tốt [Eb11] hơn
Đành [Ab] thôi kết thúc
Để lý [C7] trí em đi ngược dòng trái tim mình [Fm7] muốn luôn là anh
Sẽ là một [Ebm7] vết thương lâu lành [Ab7]
Chẳng may quá [Dbmaj7] khó để lãng quên [Eb/Db]
Thì em cũng [Cm7] chẳng cần cố quên [F7]
Thay vào [Bbm7] đó , em sẽ [Eb11] bước đi cùng ký ức [Bbm7] [Eb11] [Ab]