1. Con nay trở [Fm]về, trở [C]về cùng Chúa, Chúa [Fm]ơi!
Con nay trở [Db]về , lòng [Eb]sầu thống hối khôn [Ab]nguôi [C7]
Muốn khóc cho [Fm]một niềm tin, đã trót bao [C]phen ngã nghiêng.
Bước chân hoang [Fm]đàng , đây bến [C]yêu thương tình đáp [F]tình.
ĐK: Ngài là Thiên [F]Chúa rất nhân [F]hậu và hay tha [Gm]thứ. [Gm7]
Ngài dựng nên [C]con không khi [C7]nào mặc con thoái hư [F] [F7]
Vì là bụi [Bbm]đất con phải [Eb]vương tục lụy yếu [Ab]đuối
[F]Dẫn con trên đường [C]lành thủy chung [C7]ơn nghĩa muôn đời [F].
2. Con nay trở [Fm]về, trở [C]về miền đất tái [Fm]sinh.
Con nay trở [Db]về, về [Eb]đường chính lý quang [Ab]minh. [C7]
Có suối nhân [Fm]sinh tràn ứa, cỏ lá hoa [C]không tàn úa.
Lúa thơm trăm [Fm]mùa, thêm trái [C]ngon hoa ngọt có [F]thừa.
3. Con không trở [C7] về cùng nhiều hy lễ nghênh [Fm] ngang.
Con không trở [Db] về, lòng còn bối rối hoang [Ab] mang.
Quyết chí ăn [Fm] năn chừa lỗi, lánh hết nguy [C7] cơ lạc lối.
Thắp hương chân [Fm] thành, đây trái [C7] tim con tận hiến [Fm] ngài.
ĐK: Ngài là Thiên [F]Chúa rất nhân [F]hậu và hay tha [Gm]thứ. [Gm7]
Ngài dựng nên [C]con không khi [C7]nào mặc con thoái hư [F] [F7]
Vì là bụi [Bbm]đất con phải [C7]vương tục lụy yếu [Fm]đuối
[F]Dẫn con trên đường [C]lành thủy chung [C7]ơn nghĩa muôn đời [F].