Nhấn Enter để xem tất cả
Hợp Âm Chuẩn duy trì kinh phí hoạt động dựa trên quảng cáo. Rất mong bạn có thể ủng hộ Hợp Âm Chuẩn bằng cách tắt chương trình chặn quảng cáo đi. Cảm ơn bạn rất nhiều!
Quay lại trang bài hát

Không Dám Nói

Cus John Bay Xa DWalker Chill A chọn điệu

Phiên bản mới

Tone [A]
[Bm]ta rời xa như chưa từng bắt đầu [E]đối với em, là không cần thiết
[A]dòng tin nhắn cũng đã đổi sắc màu rồi để anh nhớ em chỉ qua vài lần viết
anh xin [Bm]lỗi là do mình hay sai vì đã [E]thương khi em dựa ngay vai
vì một [A]lần lỡ khoác vai kề cạnh vì hơi ấm từ lòng bàn tay ai
[Bm]yêu muốn rõ ràng hay mập mờ.. em nói nếu anh xa cũng chẳng còn gặp mà
[E]khoảng cách địa lí có trăm vạn cây số anh vẫn ví cảm xúc ta đẹp như ngọc ngà
để [A]mình, như hoa nhỏ ngát hương lẫn theo dòng kí ức và bay đi các phương
Trong từng cung [A]bậc để gần thêm bước nữa Cảm xúc ta là vàng sẽ tan chảy ở trước lửa!
Không thuốc chữa, nhưng [Bm]yêu làm lành bệnh tật.
Mặc định là cuồng [E]si nhưng yêu em thành định luật.
Từ ánh mắt dáng [A]vóc và cả từng đặc điểm
Về đêm anh ngắm [A]trăng phản chiếu trên mặt biển
 
Cùng [Bm]em về ngày đầu anh kể chuyện đơn phương
[E]kể cá nỗi nhớ biến nổi buồn thành chuyện thường
[A]rồi lại vội viết tên em ghi vào từng trang giấy
Anh gọi em là nhạc và là [Bm]khung giam âm hưởng ở trong đấy
và có vài [E]người hỏi em sống ra sao dừng câu nhìn [A]anh:"còn yêu cô ta sao?"
dù biết là, yêu em sẽ đau nhưng tại sao vẫn ngoan [Bm]cố
ta còn yêu nhau em gạt anh ra vành [E]khổ
nơi thành phố của hạnh phúc sẽ không còn tồn [A]tại
nơi mà diêm vương sẽ [A]giết anh để chiếm lấy những nổi buồn được phóng đại
vì vốn dĩ không [Bm]phải là anh hay là em ở trong [E]đầu
chỉ là vần cảm xúc anh viết cho xong [A]câu
tiếu thuyết ngàn chương thì anh chết từ trang [A]đầu
tình cảm mong manh, hết kiếp đơn [Bm]phương
nhiều lần thật thà, ừ thì nói em không [E]thương
em là thần khí để cứu sống thằng cương [A]thi
vì trời giết anh cả 1 đời với sứ [A]mệnh phải thương bi
 
[Bm]Ánh đèn vàng Lại cùng [E]cánh hoa tàn [A]Giấu sau mình một câu nói chân tình
Ngày hai [Bm]ta gặp nhau vì [E]nhau Mà chẳng muốn nhau đi [A]đâu Cho dù yêu đã bấy lâu
Vội vàng [Bm]qua ì a ì [E]a Giờ em ở nơi chân [A]trời Đang nhìn anh và vẫn thế
Vì lòng mình [Bm]chẳng hề muốn rời [E]xa Càng không muốn ta đi [A]qua như người lạ cùng bó hoa
 
[Bm]Điều gì sẽ làm em tốt [E]hơn, Hay vương theo nơi cuối con [A]đường
Mỗi khi lòng em dừng: “Xin anh đừng, ta có nên dừng lại”
[Bm]Trong khoảng khắc những lời hứa đó lại vỡ tan
[E]Những điều ước của lần trước có còn dở dang
[A]Có lời nói yêu nhau, không thể nói ra đâu
[Bm]ta, vì xa nhau Mà [E]ta, vượt qua như mùa [A]hoa
Với bước chân anh tìm đến nổi [Bm]buồn tênh [E]Không thể [A]nói ra đâu
 
[Bm]sau "lời chào" cho anh [E]viết lần cuối nhắc về em
để khi anh [A]cần anh vẫn sẽ luôn có em kề bên
và quán [Bm]quen, cà phê đắng lặng [E]nghe dăm ba từ thân mật
anh chẳng thể [A]nhớ những ngày em gần ta chỉ sợ đau đớn khi ngày đang dần qua
vì điều đã [Bm]cũ có bao giờ em nhìn lại cùng dòng thời gian [E]trôi cánh hoa đang dần phai
vẫn [A]giữ một ý đinh em nghĩ " cho riêng mình" chẳng phải do duyên số, cũng chẳng do duyên tình
mà vô [Bm]tình hai ta được quen nhau thay cho tình [E]đầu người lại nhìn xuyên thấu
âu lo trong [A]đầu đúc ra thành vần câu khắc dấu nỗi nhớ chỉ viết được vài bài
nhạc [Bm]anh đâu phải ai cũng hiểu viết [E]ra gánh nặng anh luôn chịu
có tất cả mọi [A]thứ nhưng không anh vẫn thiếu người mang cho anh đớn đau là bấy nhiêu
hạnh phúc bên [Bm]em anh cần phải đánh đổi như hôm chia [E]tay là điều không tránh nổi
để lời từ [A]biệt mà chắc em cũng biết anh không bao giờ mà có thể gánh nổi
 
[Bm]đã bao đêm với 1 tờ giấy [E]có nên trao cho em hay không từng lời mời ấy
[A]thơ tình không xứng với em nhưng cứ giữ đi vì ngoài bìa đề dòng chữ " anh gửi Nghi"
[Bm]đơn phương liệu có làm anh khổ sở? [E]tỏ tình liệu có gợi lại vết đau?
[A]yêu em liệu có khi nào đổ vỡ? chia tay liệu có làm tim anh chết đau?
tất cả [Bm]những câu hỏi đó anh mặc kệ không quan tâm
[E]đơn phương ta đẹp dù kéo dài trăm năm
dù mọi [A]người gọi là điên, nhưng với anh đó là yêu
dù biết [A]là người thiệt thòi, nhưng anh không còn lẽ loi
[Bm]em trăm năm rồi xa nhau rồi [E]em đâu có hay mệt nhoài Vì [A]em

THẢO LUẬN




Đã duyệt