[Bm]ta rời xa như chưa từng bắt đầu [E]đối với em, là không cần thiết
[A]dòng tin nhắn cũng đã đổi sắc màu rồi để anh nhớ em chỉ qua vài lần viết
anh xin [Bm]lỗi là do mình hay sai vì đã [E]thương khi em dựa ngay vai
vì một [A]lần lỡ khoác vai kề cạnh vì hơi ấm từ lòng bàn tay ai
và [Bm]yêu muốn rõ ràng hay mập mờ.. em nói nếu anh xa cũng chẳng còn gặp mà
[E]khoảng cách địa lí có trăm vạn cây số anh vẫn ví cảm xúc ta đẹp như ngọc ngà
để [A]mình, như hoa nhỏ ngát hương lẫn theo dòng kí ức và bay đi các phương
Trong từng cung [A]bậc để gần thêm bước nữa Cảm xúc ta là vàng sẽ tan chảy ở trước lửa!
Không thuốc chữa, nhưng [Bm]yêu làm lành bệnh tật.
Mặc định là cuồng [E]si nhưng yêu em thành định luật.
Từ ánh mắt dáng [A]vóc và cả từng đặc điểm
Về đêm anh ngắm [A]trăng phản chiếu trên mặt biển
Cùng [Bm]em về ngày đầu anh kể chuyện đơn phương
[E]kể cá nỗi nhớ biến nổi buồn thành chuyện thường
[A]rồi lại vội viết tên em ghi vào từng trang giấy
Anh gọi em là nhạc và là [Bm]khung giam âm hưởng ở trong đấy
và có vài [E]người hỏi em sống ra sao dừng câu nhìn [A]anh:"còn yêu cô ta sao?"
dù biết là, yêu em sẽ đau nhưng tại sao vẫn ngoan [Bm]cố
ta còn yêu nhau em gạt anh ra vành [E]khổ
nơi thành phố của hạnh phúc sẽ không còn tồn [A]tại
nơi mà diêm vương sẽ [A]giết anh để chiếm lấy những nổi buồn được phóng đại
vì vốn dĩ không [Bm]phải là anh hay là em ở trong [E]đầu
chỉ là vần cảm xúc anh viết cho xong [A]câu
tiếu thuyết ngàn chương thì anh chết từ trang [A]đầu
tình cảm mong manh, hết kiếp đơn [Bm]phương
nhiều lần thật thà, ừ thì nói em không [E]thương
em là thần khí để cứu sống thằng cương [A]thi
vì trời giết anh cả 1 đời với sứ [A]mệnh phải thương bi
[Bm]Ánh đèn vàng Lại cùng [E]cánh hoa tàn [A]Giấu sau mình một câu nói chân tình
Ngày hai [Bm]ta gặp nhau vì [E]nhau Mà chẳng muốn nhau đi [A]đâu Cho dù yêu đã bấy lâu
Vội vàng [Bm]qua ì a ì [E]a Giờ em ở nơi chân [A]trời Đang nhìn anh và vẫn thế
Vì lòng mình [Bm]chẳng hề muốn rời [E]xa Càng không muốn ta đi [A]qua như người lạ cùng bó hoa
[Bm]Điều gì sẽ làm em tốt [E]hơn, Hay vương theo nơi cuối con [A]đường
Mỗi khi lòng em dừng: “Xin anh đừng, ta có nên dừng lại”
[Bm]Trong khoảng khắc những lời hứa đó lại vỡ tan
[E]Những điều ước của lần trước có còn dở dang
[A]Có lời nói yêu nhau, không thể nói ra đâu
Mà [Bm]ta, vì xa nhau Mà [E]ta, vượt qua như mùa [A]hoa
Với bước chân anh tìm đến nổi [Bm]buồn tênh [E]Không thể [A]nói ra đâu
[Bm]sau "lời chào" cho anh [E]viết lần cuối nhắc về em
để khi anh [A]cần anh vẫn sẽ luôn có em kề bên
và quán [Bm]quen, cà phê đắng lặng [E]nghe dăm ba từ thân mật
anh chẳng thể [A]nhớ những ngày em gần ta chỉ sợ đau đớn khi ngày đang dần qua
vì điều đã [Bm]cũ có bao giờ em nhìn lại cùng dòng thời gian [E]trôi cánh hoa đang dần phai
vẫn [A]giữ một ý đinh em nghĩ " cho riêng mình" chẳng phải do duyên số, cũng chẳng do duyên tình
mà vô [Bm]tình hai ta được quen nhau thay cho tình [E]đầu người lại nhìn xuyên thấu
âu lo trong [A]đầu đúc ra thành vần câu khắc dấu nỗi nhớ chỉ viết được vài bài
nhạc [Bm]anh đâu phải ai cũng hiểu viết [E]ra gánh nặng anh luôn chịu
có tất cả mọi [A]thứ nhưng không anh vẫn thiếu người mang cho anh đớn đau là bấy nhiêu
hạnh phúc bên [Bm]em anh cần phải đánh đổi như hôm chia [E]tay là điều không tránh nổi
để lời từ [A]biệt mà chắc em cũng biết anh không bao giờ mà có thể gánh nổi
[Bm]đã bao đêm với 1 tờ giấy [E]có nên trao cho em hay không từng lời mời ấy
[A]thơ tình không xứng với em nhưng cứ giữ đi vì ngoài bìa đề dòng chữ " anh gửi Nghi"
[Bm]đơn phương liệu có làm anh khổ sở? [E]tỏ tình liệu có gợi lại vết đau?
[A]yêu em liệu có khi nào đổ vỡ? chia tay liệu có làm tim anh chết đau?
tất cả [Bm]những câu hỏi đó anh mặc kệ không quan tâm
[E]đơn phương ta đẹp dù kéo dài trăm năm
dù mọi [A]người gọi là điên, nhưng với anh đó là yêu
dù biết [A]là người thiệt thòi, nhưng anh không còn lẽ loi
Vì [Bm]em trăm năm rồi xa nhau rồi [E]em đâu có hay mệt nhoài Vì [A]em