1. Thung lũng chiều [Em] đông sương giăng đèn [Am] mờ,
kìa [C] ai bên cửa chờ [B7] mong?
Đàn chim hối [G] hả bay về phương [Am] nam tìm nơi nắng [G] ấm.
Bên ánh lửa [Em] hồng ai [C] ấm vòng tay tình [B7] tự.
Người nay nơi [G] đâu, bàn chân có [Am] mỏi,
sương [B7] rơi có ướt bờ vai.
2. Thung lũng chiều [Em] đông mưa rơi nhạt [Am] nhòa,
kìa [C] ai rơi lệ sầu [B7] mong?
Hàng cây héo [G] gầy nép mình co [Am] ro hòa câu tiếc [G] nhớ.
Ai bước đường [Am] xa, mơ mái nhà [G] xưa tình đầy.
Ngày trôi lênh [G] đênh, người xưa có [Am] đợi,
lệ [B7] nhòa đôi mắt chờ [Em] mong.
ĐK: Em vẫn chờ [Em] anh, em vẫn chờ [C] anh,
khi con tim còn nức [G] nở, hơi thở còn nồng nàn,
em vẫn chờ [B7] anh.
Em vẫn chờ [C] anh, em vẫn chờ [Am] anh,
khi quả đất còn [D] xoay, biển xanh còn sóng [C] vỗ,
em vẫn chờ [Em] anh.
3. Thung lũng chiều [Em] đông, giá buốt lòng [Am] buồn,
kìa [C] ai bên cửa chờ [B7] ai?
Ngày xuân héo [G] mòn, tóc hòa tuyết [C] trắng, một đời xót [B7] xa.
Cơn gió chiều [Am] đông nhắc [C] nhở cánh chim từ biệt,
về nơi thương [C] yêu, về nơi nắng [Am] vàng,
Chợt [C] buồn ai đếm giọt [B7] sầu chờ đêm [Em] qua.