1. Chiều tà [Am] buông, bên bến sông, í a câu [Em] hò còn ai nhớ không?
Lòng người [G] ta, nay đổi thay trông về phương [Am] ấy
Một lòng tương [Am] tư, sau nhiều năm, ta cứ trông [Em] mong em quay về đây
Mộng ước [G] uyên ương, bây giờ nhạt nhòa [Am] mi cay
2. Trong cơn mê tương [Am] tư nghe hồn ai theo gió [Em] bay bay
Em quên câu thề [G] xưa trao người ta thân xác [Am] ngọc ngà
Khi về bên [Am] ấy em bình yên hay những [Em] thương đau
Thân xác điêu [G] tàn thương hồng nhan phai mờ [Am] nhan sắc
ĐK: Vết thương lòng [Am] tôi ai khâu được không?
Dâng hết tấm [Em] lòng rồi người sang sông
Mộng ước [F] xưa, em và [G] tôi hứa sẽ [C] muôn đời
Bên lối em [Am] đi xe hoa lụa nhung, đang đón em [Em] về nhà trai
Đành lòng nhìn [F] em tôi, xa [G] bến sang sông [Am] theo người
[Am] Duyên trời ban đến đây, hết duyên cũng phai [Em] tàn
[F] Em và anh ta cứ [G] xem như kẻ xa [C] lạ, gọi nhau cố giang
[Am] Riêng mình ta trốn đây, [Em] nghe đau nhói trong lòng
[F] Ôm niềm đau, nghe mặn [G] đắng trên mi, ôi vết [Am] thương lòng tôi
RAP: Ta quá dạy [Am] khờ yêu nên hết tấm lòng ta
Để rồi nhận [Em] lấy tất cả chỉ là dối trá
Lời nói điêu [F] ngoa, tôi trả hết cho [G] người
Vết thương lòng quá [C] đau, thôi thì mặc cho đời cười
Đêm [Am] nay trăng tối vì mây mờ, em bên tôi gian [Em] dối, mà tôi có đâu ngờ
Nghe đau nhói trong [F] tim, thương đôi mắt lim [G] dim , trong đêm lặng [Am] im