Ngày hôm [F]nay, nắng tắt hạt mưa [C/E]rơi, ướt vai
Anh đi [Dm]rồi, em [G]không còn [C]nhớ.
Ngày hôm [F]qua, em khóc vì tình [C/E]ta vỡ ra
Những mảnh [Dm]vụn yêu [G]thương nhạt [C]nhòa.
[F]Mang bao yêu thương nơi tổn thương vùi lấp ánh [Em]dương thế [Am]nào
Cảm giác ra [Dm]sao khi chỉ [G]còn, mình em [C]với.
[F]Với nỗi cô đơn trong màn đêm lục tìm hết [Em]trang kỷ [A7]niệm
Chúng ta chỉ [Dm]còn ở trong giấc mộng [G]đẹp, của [C]em. [C7]
Hàng cây hạ [F]sang cô đơn, chơi vơi mang những cảm giác buông [Em]lơi đôi tay người [Am]ơi
Quay bước đi [Dm]nhanh, hàng [G]cây khuất xa [C]người.
Còn em thì [F]đang loay hoay, trong đêm để tìm lại những giấc[Em] mơ mà ta đã [A7]lỡ rồi
Biết là [Dm]đau nhưng anh được hạnh [G]phúc là hạnh phúc của chính [C]em
(Dẫu về [Dm]sau cô đơn hay khổ [G]đau, thì ta cũng từng [C]có nhau.)