Một [Em]tiếng gọi em ơi hai [Bm]tiếng gọi em à
Dù [Am]có ở lòng [D]vẫn cữ yêu thiết [G]tha
Chỉ [Em]mong ngày tới đêm được [Bm]nói em nghe những lời êm đềm
Hình [Am]như anh không quen [D]với việc thiếu [G]em.
Thật lòng anh [Em]muốn được bên em để nói em [Bm]nghe làm sao thể quên
Vì những câu [Am]chuyên mà ta thức suốt [D]đêm, ngồi kể nhau [G]nghe.
Nhiều lần em [Em]dỗi vì anh ngốc nghếch anh chẳng biết [Bm]là tại sao em giận anh
Mà cỡ sao [Am]em cứ hoài lặng [D]thinh chẳng nghe anh xin [G]lỗi.
[Em]Có những lúc em thích dỗi hờn dù chẳng sao em cũng thích dỗi hờn
Chỉ để [Bm]xem anh có thật lòng yêu em
[Am]Có những lúc nhớ nhau thôi mà cả [D]hai ngồi khóc thẫn [G]thờ.
Chỉ [Em]mong ngày tới đêm được [Bm]nói em nghe những lời êm đềm
Hình [Am]như anh không quen [D]với việc thiếu [G]em.
Thật lòng anh [Em]muốn được bên em để nói em [Bm]nghe làm sao thể quên
Vì những câu [Am]chuyên mà ta thức suốt [D]đêm, ngồi kể nhau [G]nghe.
Nhiều lần em [Em]dỗi vì anh ngốc nghếch anh chẳng biết [Bm]là tại sao em giận anh
Mà cỡ sao [Am]em cứ hoài lặng [D]thinh chẳng nghe anh xin [G]lỗi.
Người mà anh [Em]yêu từng tổn thương rất nhiều chỉ cần được [Bm]yêu được mãi nuông chiều
Để [Am]quên vụn vỡ những nỗi [D]đau lầm lỡ cả [G]sự thờ ơ
Người mà anh [Em]yêu chỉ yêu đậm sâu nên mỗi khi [Bm]đau là đau thật lâu
Thế [Am]nên anh xin yêu [D]em đến [G]bạc đầu.
Thật lòng anh [Em]muốn được bên em để nói em [Bm]nghe làm sao thể quên
Vì những câu [Am]chuyên mà ta thức suốt [D]đêm, ngồi kể nhau [G]nghe.
Nhiều lần em [Em]dỗi vì anh ngốc nghếch anh chẳng biết [Bm]là tại sao em giận anh
Mà cỡ sao [Am]em cứ hoài lặng [D]thinh chẳng nghe anh xin [G]lỗi.