1. [C] Cánh hồng rụng rơi [Am] khi bông hoa phai màu
[F] Khi hương hoa dạt trôi theo mây phiêu [G] bồng
[F] Còn riêng ta một mình [C] đứng giữa đông hoang [Am] tàn
[Dm] Bao yêu thương lúc xưa bây giờ hóa [G] băng
2. [C] Lá vàng nhẹ rơi [Am] thu đi qua đông về
[F] Em ra đi mà sao Lâu nay không [G] về
[F] Ừ thì duyên phận đời người [C] số kiếp đã an [Am] bài
[Dm] Sao đêm đêm nhớ [G] thương mi sầu không [C] ngưng
ĐK: [C] Cành hồng đã úa giấc [Am] mơ cũng dần [G] tan
[F] Đành quên lãng đi người ta từng [G] yêu
[F] Quên đi lợi hẹn ước vội [Em] vá vết thương [Am] lòng
[Dm] Dù biết sẽ khó khăn nhều [G] nhưng sẽ cố vượt qua
[C] Hận đời cay đắng tiếng yêu [Am] thua lợi [G] danh
[F] Bàn tay nắm không chặt thôi đành [G] buông
[F] Đông qua rồi xuân đến mà [Em] cánh hoa đâu [Am] còn
[Dm] Mùa xuân không có hoa đời buồn [G] thêm lệ [C] rơi