Một thoáng [D]Sài Gòn, tươi [G]màu nắng đẹp.
Một thoáng [D]Sài Gòn, hạt mưa rớt [F#m]rơi.
Tựa như cô gái ngây thơ [Em], ngẩn ngơ[F#m] trên phố mong chờ.
Tà áo [A]phất phơ, ru ngàn tiếng [D]tơ.
Đẹp lắm [D]Sài Gòn, em [G]về gió lộng.
Tà áo [D]nhạt hồng, để [F#m]ai ngóng trông.
Thời gian trôi mãi xa xăm[Em], suốt bao[F#m] năm tháng âm thầm.
Thành phố [A]đổi thay, trong màu mắt [D]ai.
ĐK:
Đường còn thắp [G]ánh sáng rực rỡ, đẹp như [F#m]đôi mắt mong chờ.
Những đêm [Em]rong chơi trên đường khuya, mải mê nên [D]quên về.
Sài Gòn hỡi [G]Bến Nghé còn đó, ngàn xưa [F#m]hôm nay vẫn rộn ràng.
Điệu nhạc [Bm]ngân vang trong gió,
vài nàng [F#m]tiên nga e ấp xuống trần gian [A],mơ màng [D].
Một thoáng [D]Sài Gòn, khung [G]trời lắng đọng.
Một thoáng [D]Sài Gòn, ngược xuôi phố [F#m]đông.
Người đi xa mãi bao năm[Em], vẫn nghe [F#m]thương nhớ trong lòng.
Thành phố [A]thướt tha, trong tà áo [D]hoa.