1. Mùi hương hoa diên [A] vĩ hay là hương tóc mềm
Ngàn vì sao chẳng [F#m] sáng hơn đôi mắt của em
Thật đẹp đến [Bm] trăng thẹn thùng phải nấp sau mây
Vậy thì cớ [Dm] sao anh đây lại nỡ buông tay.
2. Ừ thì anh không [A] muốn phải nhìn thấy em buồn
Chuyện tình yêu nếu [F#m] như không thể nắm thì buông
Tự nhiên [Bm] không biết vì lẽ gì
[E] Cứ lại tự kiềm lòng suốt [A] thôi.
ĐK:
Cây không muốn [D] lá rời cành khi lá vẫn còn xanh
Yêu đương khó [C#m] quá hì chạy về khóc với [F#m] anh
Một người luôn yêu em [Bm] nhất
Chắc chắn sẽ không bỏ [E] đi khiến em phải buồn được [A] đâu.
Phong ba sóng [D] gió phủ đầu anh vẫn đứng đằng sau
Tình yêu có [C#m] duyên thì tự tìm đến với [F#m] nhau
Dù sao anh cũng vui [Bm] lòng
Làm người anh trai đến [E] suốt đời này được [A] không.
3. Ừ thì cây chỉ [A] muốn giữ chặt lá bên đời
Từng sợ một cơn gió [F#m] kia sẽ đi đến dạo chơi
Sợ rằng [Bm] cơn gió chợt vô tình
[E] Cây ngậm ngùi phải nhìn lá [A] rơi.
ĐK:
Cây không muốn [D] lá rời cành khi lá vẫn còn xanh
Yêu đương khó [C#m] quá hì chạy về khóc với [F#m] anh
Một người luôn yêu em [Bm] nhất
Chắc chắn sẽ không bỏ [E] đi khiến em phải buồn được [A] đâu.
Phong ba sóng [D] gió phủ đầu anh vẫn đứng đằng sau
Tình yêu có [C#m] duyên thì tự tìm đến với [F#m] nhau
Dù sao anh cũng vui [Bm] lòng
Làm người anh trai đến [E] suốt đời này được [A] không.
Tăng tone [D] -> [Eb]
ĐK:
Cây không muốn [Eb] lá rời cành khi lá vẫn còn xanh
Yêu đương khó [Dm] quá hì chạy về khóc với [Gm] anh
Một người luôn yêu em [Cm] nhất
Chắc chắn sẽ không bỏ [F] đi khiến em phải buồn được [Bb] đâu.
Phong ba sóng [Eb] gió phủ đầu anh vẫn đứng đằng sau
Tình yêu có [Dm] duyên thì tự tìm đến với [Gm] nhau
Dù sao anh cũng vui [Cm] lòng
Làm người anh trai đến [F] suốt đời này được [F#] không. [Bb]
Dù sao anh cũng đây [Cm] rồi
Làm người theo em [F] đến hết đời này mà [Bb] thôi.