[C] Mưa đêm làm tan nát [G/B] nỗi buồn
Ngày không [Am] có em, là trời đất [G] quay cuồng
[F] Bao nhiêu ký ức quen [Em] thuộc bủa vây dày [Am] xé con tim
Làm một [Dm] người ngốc nghếch như [G] anh trở nên [C] yếu mềm
Chợt giật [F] mình đăm chiêu [G] rất lâu
“Mình từng [Em] là tất cả của [Am] nhau!”
[Dm] Điều buồn nhất về đêm
Là [G] ngày anh không có em
Ngọt ngào đến [C] mấy cũng sẽ tàn thôi
Vì chẳng ai đợi [G/B] mãi, yêu mãi một [Am] người
Tình đẹp khi [Dm] dở dang một thời
Mà tổn thương [G] suốt đời
Đành viết nên câu [F] chuyện về ngày không [G] có em
Cả thế [Em] giới như đang ngủ [Am] yên
Chẳng thế [Dm] nói nên lời
Dù [G] nhớ nhưng cũng đành [C] thôi
[C7] Người bỏ mặc [F] anh bơ vơ giữa [G] phố đông
Dằn vặt bản [Em] thân với ký ức [Am] trong lòng
Một nỗi [Dm] nhớ vô vọng
Mà [F] sao lòng vẫn trong [G] mong