Có một Sài Gòn [C]nên thơ. Có một Sài Gòn [Bm]mộng mơ
[Em]Có những ngày buồn [Am]chơ vơ [D]ngây người đến thẫn [G]thờ
Nhớ gương mặt cười [C]thân quen nhớ dư vị cà [Bm]phê đen
[Em]Những đêm hè ngồi [Am]say men [D]mặc cho phố [Cm]tắt đèn [G]
Một lần [C]nhớ, chẳng thể [G]quên dù ở [Am]nơi đâu vẫn mong [D]chạm lấy [G]nhau.
Đừng buồn [C]nhé, Sài Gòn [Bm]ơi [E7]mình cùng mạnh [Am]mẽ đón [D]nắng mai [G]trở về.
Sài Gòn xưa nay vẫn [C]thế vẫn ấm áp thân thương làm [G]sao
Ngọt ngào mùi hương vấn [Am]vương, nơi cuối con [D]đường từng đưa đón [G]nhau.
Sài Gòn chưa xa đã [C]nhớ từng chiều gặp gỡ mưa giăng kín [Bm]trời
Bồi [Em]hồi con tim xốn [Am]xang cứ mãi ấp [D]ôm hai tiếng [G]Sài Gòn