(Ver)
[C]Hạ là gì em ơi? Nắng hạ [Am]là ngày em tới
Gió [F]chiều thật đẹp. Khi bên [G]em
[C]Nhớ từng bờ môi ấm, [Am]nhớ từng ánh mắt buồn,
Chưa vội [F]trao gì, đành lạnh [G]lùng chia ly.
[C]Hồi đó, có lẽ [Am]dại khờ,
Vẫn ngượng [F]ngùng khi tay đan chặt [G]tay,
[C]Hồi đó, tiếc chi [Am]vài lời,
Mong được nhìn [F]thấy em vào mỗi sớm [G]mai.
(Chorus)
Nắng vương lên nhẹ [C]vai, thướt tha mái tóc em mơ [Am]màng,
Cho chiều lộng [F]gió, gửi tặng mùa thu [G]qua.
Nắng vương đôi hàng [C]mi, thắm duyên đôi môi thêm [Am]hồng.
Phai dần hương [F]sắc, của tình cảm hai chúng [G]ta.
Gió kia có nhẹ [C]lay, nhắn mây nói với em [Am]rằng,
Mùa hạ thật [F]đẹp, khi được trông thấy [G]em.
Thật nuối [C]tiếc, đôi môi không thể [Am]nói,
Thật nuối [F]tiếc, vì những điều đã xảy [G]ra.
Chiều hôm [C]đó, lẽ ra anh không lặng [Am]im,
Để rồi nhìn [F]thấy, người đã cầm tay [G]ai.
Vội [C]trao yêu thương người xa,
Và dần mùa hạ sắp [Am]qua cho anh vương vấn mối tình đầu,
Một thời yêu [F]dấu, có em
Rồi tạm biệt xuân [G]ta... Nắng chiều [C]hạ!
(Rap)
[C]Như đang nhìn thấy tia nắng ban mai
Nụ cười nhẹ nhàng làm tôi nhớ mãi
Em, [Am]thẹn thùng đưa mắt nhìn theo gió,
Mái tóc lả lướt mãi một màu không phai
Tình [F]đẹp là tình đầu dở dang
Tình thơ là tình tôi ngỡ ngàng
Tình [G]nhớ là tình tôi mỉm cười
Mỗi đêm về bóng dáng em tôi mang.
Như [C]đến trong giấc mộng mơ màng
Để ta quên hết bên cạnh nàng
Như [Am]tan trong một chiều nắng hạ
Ngắm nhìn, đắm chìm, lời nói nhẹ nhàng
Như [F]wiskey làm ta đang say… đắm
Như chilles làm ta ngâm cay… lắm
Như [G]chiều hạ thật đẹp khi thấy em vẫn đứng đó
Cạnh em tôi nhưng cứ ngỡ như đang xa lắm
Ngắm [C]nhìn mãi vậy thôi, cứ ngồi mãi vậy thôi
Nhìn ngắm em tôi cười quên mất nói
Đắm [Am]chìm mãi vậy thôi, say sưa một mình tôi
Đêm ngẫm hoài về vị ngọt đầu môi
Bức [F]họa em còn đang dang dở
Vì thiếu mất bóng hình tôi trong đó
Uống [G]nhầm ánh mắt làm tôi sợ
Sợ không nhìn thấy dáng em trong mơ
(Chorus)
Nắng vương lên nhẹ [C]vai, thướt tha mái tóc em mơ [Am]màng,
Cho chiều lộng [F]gió, gửi tặng mùa thu [G]qua.
Nắng vương đôi hàng [C]mi, thắm duyên đôi môi thêm [Am]hồng,
Phai dần hương [F]sắc, của tình cảm hai chúng [G]ta.
Gió kia có nhẹ [C]lay, nhắn mây nói với em [Am]rằng,
Mùa hạ thật [F]đẹp, khi được trông thấy [G]em.
Thật nuối [C]tiếc, đôi môi không thể [Am]nói,
Thật nuối [F]tiếc, vì những điều đã xảy [G]ra.
Chiều hôm [C]đó, lẽ ra anh không lặng [Am]im,
Để rồi nhìn [F]thấy, người đã cầm tay [G]ai.
Vội [C]trao yêu thương người xa,
Và dần mùa hạ sắp [Am]qua cho anh vương vấn mối tình đầu,
Một thời yêu [F]dấu, có em
Rồi tạm biệt xuân [G]ta.....
Nắng chiều [C]hạ!
Tình [C]đẹp là tình đầu dở dang
Tình thơ là tình tôi ngỡ ngàng
Tình [Am]nhớ là tình tôi mỉm cười
Mỗi đêm về bóng dáng em tôi mang.
Như [F]đến trong giấc mộng mơ màng
Để ta quên hết bên cạnh nàng
Như [G]tan trong một chiều nắng hạ
Ngắm nhìn, đắm chìm, lời nói nhẹ nhàng
(Bridge)
[C]Sóng vẫn dạt dào, đợi chờ [Am]hạ qua,
[F]Ghé bên anh, em hỏi về chuyện [G]tình ta.
[C]Sẽ rất tuyệt vời, nếu anh [Am]nói ra,
Nhưng mà [F]anh kìm lời, và rồi [G]ta xa... [Em]
Nắng hạ [C]qua !