1. Có tiếng yêu nào [E/G#]bừng sáng từ [F#/A#]vùng tối trong đời [Bm]
Dắt yêu thương vào [Em]từ tâm vào [A]bài hát [D]cho em. [B/D#]
Ta đã yêu thương [Em]người vô cớ [A]từ lúc nắng mang tình [D]qua phố
[G#dim7]Nghe dấu yêu buông [A/G]lời gian dối như [Em]là yêu không [F#]đớn đau.
2. Ngày em đến trời [E/G#]hừng sáng vài [F#/A#]cơn gió se [Bm]lạnh
Vòng tay đã nồng [Em]nàn hơn dịu [A]dàng những [D]môi hôn [B/D#]
Nghe tiếng chân êm [Em]trên đường vắng [A]nghe tiếng cây ru [D]bao lời nắng
[G]Yêu người từ [Em]độ mây kia đã [F#7]trôi cuối [Bm]trời.
ĐK:
Và [G]em cười [A/G]vui, và [A]em hờn [D]dỗi
[G]Có thấp [B7]thoáng những ngày [Em]tháng mơ mộng
[Gm9]Có bóng dáng vui buồn [Dm]cũ xa vời
Mà [Gm7]ngày vui trôi quá [A]mau.
Lời [G]yêu từ [A/G]mối tình [A]chưa mòn [D]lối
[G]Những ấm [B7]áp, những hạnh [Em]phúc trong đời
Những [F#m]yêu thương này giữ [G]riêng cho người [A]tôi [D]yêu.