1. Nhiều [Dm] năm bôn ba xuôi ngược trên khắp thế gian
Nếm trãi [F] bao lo toan miên man trong bàng hoàng
Bạn [Dm] tôi xung quanh tôi luôn hô “đạo lý thế gian”
Chỉ tính [F] toan sao cho bản thân luôn vẹn toàn
Bán lương [Gm] tâm, luôn hơn thua vạn đường [Am] trăm hướng
Hại [Dm] nhau – tranh nhau – xô nhau đến [Am] cùng đường
Bám [Gm] vô nhau thân thương khi chẳng [Am] có chi
Lúc phú quý giàu [Dm] sang quên đi bao nhiêu ngày khốn nguy
2. Bạn [Dm] ta nơi đâu khi ta rầu lo ốm đau
Có mấy [F] ai thăm nom dăm ba câu buồn rầu
Họ [Dm] vui khi ta không may trượt chân té đau
Chỉ viếng [F] thăm buông lơi đôi câu trong vội vàng
Khói nhang [Gm] hương chắp tay vái trăm kẻ [Am] sung sướng
Vậy [Dm] nên nhân gian ai đâu biết [Am] mà lường
Muốn tâm [Gm] lương, nhưng lương tâm tiêu điều [Am] xác xơ
Cũng bởi lẽ vì [Dm] tin, vì thân dăm ba kẻ sống dơ
[Ebm] Thế nhân bây giờ, dối trá lọc [F#] lừa tâm cang đầy hoài nghi
[Ebm] Lúc xa cơ hàn vi, thề sống [F#] chết chẳng bao giờ thay [Bb] đổi
[Ebm] Thế nhân xoay tròn, cá chép hóa [F#] rồng thoát xa đời lông bông
[Ebm] Thế gian cuồng quay, còn tôi [F#] bước giữa tháng ngày phiêu [Bb] bồng