1.
Này khúc du nhẹ [A]lướt vẳng đưa thoáng êm [F#m]đềm. (trong [F#m]chiều)
Giọng thánh ca trầm [D]lắng bồi hồi chiếc lá [E]rơi.
Người đến như làn [A]gió làm hồn con ngây [C#m7]ngất.
Khắp không gian đất [D]trời ngân [E]nga khúc [E7]hát giao [A]duyên.
ĐK:
Con dâng hết tin [D]yêu trọn [Dm]vẹn và sâu [A]lắng.
Khi [Bm]đong đầy tình [D]người bằng hạnh phúc quanh [E]đây.
Con đi giữa đất [A]trời bằng tình yêu duy [D]nhất.
Dang tay đón muôn [E]người vào lòng như chính anh [A]em.
Con dâng trái tim [D]chung nhịp [D]đập tình thân [A]ái.
Khi [Bm]mang vào cuộc[D] đời được đầy nghĩa yêu [E]thương.
Con đi giữa đất [A]trời nụ cười vương trên [D]lối.
Mang theo ánh sáng [E]Người vào đời để [E7]thấy yên [A]vui.
Mang theo ánh sáng [E]Người vào đời để [E7]thấy yên [A]vui.
2.
Này khúc du nhẹ [A]lướt vẳng đưa thoáng êm [F#m]đềm. (trong [F#m]chiều)
Giọng thánh ca trầm [D]lắng bồi hồi chiếc lá [E]rơi.
Người đến đến gieo mần [A]xanh vào lòng con khô [C#m7]héo.
Những ưu tư vô [D]vọng trong [E]con thoáng [E7]chốc tan [A]nhanh.
3.
Này khúc du nhẹ [A]lướt vẳng đưa thoáng êm [F#m]đềm. (trong [F#m]chiều)
Giọng thánh ca trầm [D]lắng bồi hồi chiếc lá [E]rơi.
Người đến gieo niềm [A]tin và hồn con đổi [C#m7]mới
vững tin yêu vững [D]cậy trông [E]ơn cứu [E7]rỗi bao [A]dung.