Capo 4: The Men
[Am]Anh cứ ngỡ [G]rằng, những niềm [F]vui [G]là mãi [C]mãi
Anh đã [F]hoài ước bên [G]em từng [Am]giây phút.
[Am]Nhưng tiếc cho [G]anh chỉ một [F]mình lòng [G]anh nghĩ [C]thế
Đó chỉ [F]là những [G]yêu thương [Em]riêng mình anh [Am]mơ mộng
ĐK
Vì sao [C]em không nói với [G]anh, rồi em [Am]cứ cất [Em]bước ra đi
[F]Giữ em lại chẳng có nghĩa [C]chi, trái tim [F]em chẳng thuộc
về [G]anh
Và anh [C]cũng chẳng trách câu [G]gì, vì anh [Am]chỉ cần em thấy [Em]vui
Anh sẽ [F]cười chờ em quay [C]đi, tuy lòng [F]anh từng giọt
nước [G]mắt ngược vào [C]tim.
(tương tự)
Nhưng tiếc cho anh chỉ một mình lòng anh nghĩ thế
Đó chỉ là những nỗi nhớ trong anh mà thôi
Vì sao em không nói với anh, rằng từ lâu hết yêu anh rồi
Khó khăn gì khi buông cánh tay, khó khăn gì một câu em đi
Đừng hỏi anh đang suy nghĩ gì, đừng lo lắng rằng anh sẽ buồn
Anh chỉ buồn vì em không vui, anh chỉ buồn vì em đau thôi
Vì sao em không nói với anh, rồi em cứ cất bước ra đi
Giữ em lại chẳng có nghĩa chi, trái tim em chẳng thuộc về anh
Và anh cũng chẳng trách câu gì, vì anh chỉ cần em thấy vui
Anh sẽ cười chờ em quay đi, tuy lòng anh từng giọt nước mắt ngược vào tim.