Bỏ em vào ba[C]lo đưa em ra khỏi thủ [G/B]đô
Mình cùng rời thành [Am]phố tránh những làn khói [C/E]ô tô
Xây 1 căn nhà [F]gỗ ở mãi xa tận [C]ngoại ô
Vứt hết những bão [Dm]tố giữa chốn Hà Nội đông đúc [G]Xô bồ
Gạt bỏ muộn phiền đằng [C]sau mình sống như là Đen [G/B]Vâu
Về mình nuôi thêm [Am]cá buồn quá mình trồng [C/E]thêm rau
Anh chẳng ngại điều [F]gì đâu nước mắt mình tự [C]mình lau
Tình cảm dù trước [Dm]dù sau chỉ cần được có [G]nhau..
Em có [C]biết tại sao lá cây lại màu [E7]xanh ?
Em có [Am]biết tại sao gió đến rồi lại [F]bay nhanh ?
Tại sao [C]tuyết cứ trắng ngần ? Mà [E7]nắng cứ ươm vàng ?
[Am]Thôi kệ đi, anh yêu [F]em !!
Điều anh quan [C]tâm bây giờ đây chỉ là [E7]em
Điều anh quan [Am]tâm phải làm sao để được [F]bên em
Mây với [C]gió cũng thành cặp [E7]tất cũng có đôi
[Am]Chẳng lẽ người để anh mãi [F]thế thôi ?
Và điều anh [C]muốn biết từ [E7]lâu :
Ý em [Am]sao ? Người [F]có muốn một chiếc hôn ?
[C]Dẫu em thần kinh [E7]lắm khi xấu tính
Đừng [Am]lo vì đó là lí [F]do ''Anh Xuất [C]Hiện''
Thà là một [C]phút huy hoàng rồi dập [E7]tắt
Còn hơn ánh [Am]sáng cứ yếu ớt le lói [G]cả đời [C7]
Xuân Diệu [F]đã nói rồi: Cứ [Em]mãi yêu một [A7]người
Lòng [Dm]đau tim chẳng thể thót ra thành [G]câu
Và rồi hôm [C]nay thấy em cầm tay một thằng [E7]khác
Hồn lạc phách [Am]tán nhưng mà môi vẫn [G]cố cười [C7]
Họ bảo: khi [F]yêu một người hạnh [Em]phúc khi em [Am]cười
Riêng [Dm]anh thì thấy cứ có cái gì [G]sai
Bỏ em vào ba[C]lo đưa em ra khỏi thủ [G/B]đô
Mình cùng rời thành [Am]phố tránh những làn khói [C/E]ô tô
Xây 1 căn nhà [F]gỗ ở mãi xa tận [C]ngoại ô
Vứt hết những bão [Dm]tố giữa chốn Hà Nội đông đúc [G]Xô bồ
Gạt bỏ muộn phiền đằng [C]sau mình sống như là Đen [G/B]Vâu
Về mình nuôi thêm [Am]cá buồn quá mình trồng [C/E]thêm rau
Anh chẳng ngại điều [F]gì đâu nước mắt mình tự [C]mình lau
Tình cảm dù trước [Dm]dù sau chỉ cần được có [G]nhau..