1. Khi tôi lầm [Dm]lỡ, mới biết sớt [Gm]chia với người lỡ [Dm]lầm.
Khi tôi nghèo [D7]đói, tôi sẽ [Gm]hiểu nỗi đau người lầm [A]than[D7].
Khi tôi gian [Gm]nan mới biết sớt [F]chia với người khốn [A]cùng.
Khi tôi đau [C]khổ, đời [Am7]tôi mới biết cảm [Dm]thông.
ĐK. Lạy Chúa ban yêu [C7]thương vào trái tim [F]con.
Đã bao [Bb]lần con đây hờ [A]hững[A7].
Lạy [Dm]Chúa dạy [C]con yêu thương, dạy [Bb]con yêu thương.
Cho hòa [A7]bình sáng ngời muôn [Dm]nơi.
2. Khi tôi buồn [Dm]chán, mới biết nỗi [Gm]đau nơi người thất [Dm]vọng.
Khi tôi mù [D7]lòa, tôi sẽ [Gm]hiểu bóng đêm và sợ [A]hãi[D7].
Khi tôi cô [Gm]đơn, mới biết xót [F]xa với người cô [A]quạnh.
Khi tôi thất [C]vọng, đời [Am7]tôi thấu nỗi chờ [Dm]mong.
3. Khi tôi quỵ [Dm]ngã, mới biết đỡ [Gm]nâng những người sa [Dm]đọa.
Khi tôi oà [D7]khóc, tôi sẽ [Gm]hiểu nước mắt sao buồn [A]quá[D7].
Khi tôi lang [Gm]thang mới biết [F]đắng cay với người không [A]nhà.
Khi tôi đơn [C]độc, thì [Am7]thương ai mất mẹ [Dm]cha.