1. Anh biết chăng thu [Am] tàn, chiều lạnh lùng trôi chiều nhung nhớ xa [E7] vời
Xa cách xa muôn [E7] đời, ngùi trông người đi ngàn mây tím lưng [Am] trời
Anh bước đi hững [Dm] hờ, đàn dâng nhạc cung sầu gieo khúc mong [Am] chờ
Vẫn xót xa đầy [Dm] vơi, vẫn vấn vương hồn [E7] côi, trong tim bao niềm [Am] nhớ
2. Xuân vẫn đây xuân [Am] nồng, chờ mong người mang về muôn ánh xuân [E7] hồng
Nghe gió xuân thì [E7] thầm, lời ru tình ru về theo giấc mơ [Am] màng
Bao tiếc thương vô [Dm] vàn, người ơi đừng quên đừng để ánh trăng [Am] vàng
Sông nước trôi về [Dm] xuôi, dưới đáy sông ngàn [E7] khơi, biết bao giờ mới [Am] nguôi [A]
ĐK: Người đi ngàn dặm [A] xa cách xa
Người còn hoài mơ bến sông [E7] xưa nhạt [F#m] nhòa
Chiều nay ngồi trông [D] mây thướt tha, niềm thương ôi dòng tóc ai [F#m] xanh mượt [A] mà
Về đây dệt câu [A] thơ vấn vương , ngàn hoa tươi thắm sắc hương [E7] bay dịu [D] dàng
Đừng để xuân phai [A] tàn, đời hắt hiu lỡ [C#m] làng, cuộc tình sao vội [Am] tan
3. Đêm tiễn đưa ngậm [Am] ngùi, cầm tay lệ rưng sầu thương chẵng nên [E7] lời
Xin gió mưa tơi [E7] bời, đừng phai đừng trôi dần mơ ước trong [Am] đời
Lá trách ai mong [Dm] chờ, mùa thu về mang niềm thương tiếc vô [Am] bờ
Đếm bước chân lẻ [Dm] loi, ánh trăng soi sầu [E7] rơi, khóc duyên tình lứa [Am] đôi