Con [Bb]mệt lắm con mệt [C]mỏi lắm mẹ à
Con ghét cái [Am]cảnh đơn phương bây giờ, xung [Dm]quanh toàn người lạ
Cuộc sông sinh [Bb]viên thật khổ cực tất cả mọi [C]thứ phải tự lo
Sống xa [Dm]nhà phải tự chăm sóc bản thân !điều này thật sự khó
Đối với [Bb]con ngay từ nhỏ đã được ba [C]mẹ nuông chiều
Luôn dặn [Am]dò dạy bảo mọi thứ nhưng chưa bao [Dm]giờ mà con hiểu
Cứ rong [Bb]chơi, mãi vui đùa cứ bảo con [C]cứng đầu thôi
Không biết ngày [Dm]đó ở một mình không có mẹ sao lo nổi
Con vẫn[Bb] nhớ mãi câu đó, đúng [C]là không hề dễ
Con cầm điện [Am]thoại ở trên tay nhưng không can [Dm]đảm để gọi về
vì Con [Bb]sợ phải bật khóc khi nghe giọng [C]mẹ ở bên kia
Và con [Dm]sợ ai đó mất ngủ vì lo cho con vào đêm khuya
Con [Bb]sợ con không chịu nổi cảm giác xa [C]nhà ngay bậy giờ
Và con [Am]sợ tim con thắt lại trong lòng ngập [Dm]tràn nỗi nhớ
Con [Bb]sợ nhưng vẫn cố cười, phải mạnh [C]mẽ như mẹ nói
Không được [Dm]khóc phải cố gấn làm rồi cuộc sống sẽ thay đổi
Chưa bao [Bb]giờ con tự [C]nói con yêu [Am]ba rất [Dm]nhiều
Vì người [Bb]bên con, từng giấc [C]ngủ cũng chỉ là [Dm]mẹ
[Bb]Ngày mai khôn [C]lớn [Am]Sẽ hiểu ra [Dm]rằng
[Bb]Bên con khi vấp [C]ngã cũng chỉ là [Dm]mẹ
Chưa bao [Bb]giờ con nói với mẹ "con [C]nhớ nhà lắm"
Giấu tình [Am]cảm ở trong lòng và chỉ [Dm]biết lặng câm
Con [Bb]biết ở nhà khổ cực khổ gửi tiền [C]lên cho con ăn học
Và nhiều [Dm]lúc đi theo cuộc chơi đánh mất bản thân trong phút chốc
Rồi chợt [Bb]nghĩ lại "con trai bất [C]hiếu quá mẹ ơi"
Câu xin [Am]lỗi muốn nói ngàn lần nhưng không thể [Dm]thốt nên lời
Chưa bao [Bb]giờ con rơi nước mắt vì gia[C] đình một lần nào
Chỉ [Dm]là con không thể hiện bên ngoài chứ không vô tâm như mẹ bảo
Con [Bb]nhớ biển xanh, nơi mà [C]con từng lớn lên
Dù có đi [Am]xa quê hương cách mấy cũng [Dm]luôn phải nhớ đến
Những lúc [Bb]vui hay lúc buồn luôn thả tâm [C]hồn ra biển cả
Nơi yên [Am]bình, nên giải tỏa hết những tâm [Dm]sự của lòng ta
Con [Bb]nhớ những gì đẹp nhất ở trong [C]kí ức còn đọng lại
Và tất [Am]nhiên cùng những nỗi đau vết sẹo hằn [Dm]đó còn chưa phai
Con xin [Bb]lỗi con bất hiếu cứ mãi làm [C]2 người buồn thôi
Nhưng mà đừng [Dm]lo con hứa sẽ thay đổi
Chưa bao [Bb]giờ con tự [C]nói con yêu [Am]ba rất [Dm]nhiều
Vì người [Bb]bên con, từng giấc [C]ngủ cũng chỉ là [Dm]mẹ
[Bb]Ngày mai khôn [C]lớn [Am]Sẽ hiểu ra [Dm]rằng
[Bb]Bên con khi vấp [C]ngã cũng chỉ là [Dm]mẹ
Con [D]hứa sẽ thay đổi không làm cho [E]mẹ phải buồn đâu
Con [C#m]hứa sẽ cố gấn làm trả [F#m]hiếu cho ba mẹ về sau
Con [D]hứa sẽ từ bỏ hết những thú [E]vui tiêu khiển trước giờ
Và con [F#m]hứa sẽ trưởng thành hơn đi qua tất cả những nỗi sợ
Con chỉ [D]cần mọi người mạnh khỏe không cần lo [E]lắng cho con nhiều
22 tuổi [C#m]rồi đã đủ trưởng thành và sự [F#m]đời cũng thấu hiểu
Sống xa [D]nhà rất khó khăn nhưng con sẽ c[E]ố gắng hết sức
Không muốn [F#m]thấy nữa đâu đấng sinh thành phải khổ cực
Con [D]biết là có nói ra mẹ cũng [E]không bao giờ nghe được
Cứ sống mạnh [C#m]khỏe mỗi ngày đi đó là [F#m]điều mà con ước
Có nhiều [D]chuyện còn chưa nói ra con vẫn dấu [E]kín ở trong lòng
Con chỉ [F#m]mong khi nói ra được mọi người không bật khóc
Chưa phải lúc [D]này con can đảm để nói [E]ra sự thật
Cái giá phải [C#m]trả là quá đắt cho những [F#m]thứ mình sẽ mất
Nhưng mà [D]thôi đó là [E]chuyện của ngày mai
Còn hôm [F#m]nay con vẫn phải ráng, tất cả vì tương lai.