Verse 1:
Ngày thứ [C] 6
Em tôi mặc chiếc áo [Em] nâu
Em có mang theo ưu [Dm] sầu
Để nói anh nghe bao [G] câu
Rằng em vẫn là thế!
Em không biết [C] buồn
Em tôi mải mê hát [Em] ca
Trong túi mang theo món [Dm] quà
Bao thuốc cùng với ấm [G] trà
Ta cùng nhâm nhi đến hết cuộc [C] đời. [Em] [G]
Ngồi đằng [C] sau
Em và tôi đùa vui mấy [Em] câu
Qua biết bao nhiêu cây [Dm] cầu
Ta cũng không lo xa [G] nhau
Cho dù cuộc đời có chán thế [C] nào
Ta đi là đi thế [Em] thôi
Đi đến nơi hàng ghế [F] ngồi
Rồi vu vơ mấy [G] câu.
ĐK:
Em hát say [F] đắm lá la lá la lá la [C] la
Anh có cây [Dm] đàn cất trong [G] túi em thấy em [C] vui
Cứ thế bao [F] ngày
Có già yếu anh cũng không [C] hay
Vì (Dù) rằng có [Dm] nhau
Cứ vẫn [G] thế rong chơi bao [C] ngày.
Verse 2:
Và cứ [C] thế
Ta vẫn đùa vui hát [Em] ca
Anh đắp lên thành ngôi [Dm] nhà
Ta mãi bên nhau đến [G] già
Ta ngồi ban công xem mấy con [C] gà
Và có vài ba đứa [Em] con
Dù rằng cuộc đời héo [Dm] hon
Bia uống mỗi đứa một [G] lon
Bày thêm ba món cơm rau canh [C] cà áaaaaaa
ĐK:
Em hát say [F] đắm lá la lá la lá la [C] la
Anh có cây [Dm] đàn cất trong [G] túi em thấy em [C] vui
Cứ thế bao [F] ngày
Có già yếu anh cũng không [C] hay
Vì (Dù) rằng có [Dm] nhau
Cứ vẫn [G] thế rong chơi bao [C] ngày.
Outtro:
Cứ thế là [F] rong chơi một lúc đến hết cuộc [C] đời
Ta cảm ơn [Dm] trời yêu em [G] nhiều lắm em [C] ời
Thế mà
[F] Lo vậy thôi mấy thứ xa [C] xôi
Giờ mới đôi [Dm] mươi mà tính [G] hết chuyện trên [C] đời.