Mình ta lê thê [Dm7]bước
Ngược chiều [G7]gió đến với
góc phố rất thân [Cmaj7]quen
Tìm về [Am7]đó với những nỗi nhớ không mang [Dm]tên
Mà giờ ta [G7]vẫn cồn cào nhớ [Cmaj7]đến [Am7]
Chiều mang mây [Dm7]đen tới
Gọi màn [G7]đêm cho ta lãng quên về bầu [Cmaj7]trời
Và thời [Am7]gian như đang giấu thêm vào lòng [Dm7]người
Những ngày ta [G7]khoác trên môi nụ [Cmaj7]cười
Từng chiếc [Dm7]lá nhẹ trôi theo [G7]áng mây đi [Cmaj7]về đầu [Am7]
Từng lời [Dm7]hát mỗi lúc lại [G7]cất lên một [Cmaj7]nốt sầu [Am7]
Và nỗi [Dm7]cô đơn như dài [G7]hơn Gọi [Cmaj7]xuống sâu trong nơi tâm [Am7]hồn
Để ta [Dm7]thấy mình như đang [G7]khoác trên vai [Cmaj7]màu buồn.
Nếu nước [Dm]mắt trôi đi yêu thương đôi ta ngày [G]cũ mãi xa
Anh sẽ không [Em]khóc để cố giữ lấy những ân tình [A7]của chúng ta
Rơi vào khoảng [Dm]không vô vọng... gối đầu lên [G]tay trong hơi men say
Anh mơ tình [C]ta còn mãi đong đầy Nếu biết
[Dm]trước hôm nay chia xa anh sẽ chẳng [G]để chúng ta
Bước vào đời [Em]nhau, nuôi bao yêu thương nay chỉ còn [A7]nỗi Xót xa
Yêu là [Dm]thế, như ngủ mê, khi tỉnh [G]giấc lại quạnh hiu mỗi đêm [C]về.