Đã [Am]hai giờ không còn người trên phố [E7]khuya
Chỉ [Am]có mình tôi một mình với cốc [E7]bia
Lắng [Am]nghe tiếng đời tiếng lòng tôi thở [E7]than
Thở [Am]dài nghĩ hoài tôi bỗng dưng hoang [E7]mang
Ồ [Am]thế người ấy là người yêu anh [E7]à
Ồ [Am]thế người ấy chẳng phải em gái [E7]à?
Sao [Am]giờ quay cuồng biến hình như siêu [E7]nhân
Vấn [Am]đề đau đầu thế này sao em [E7]cân?
Càng độc càng đẹp là [Am]vì thế khó lòng không ai say [E7]mê
Vung tiền chứng minh mình [Am]không ế quên đường đi quên lối [E7]về
Anh hùng thế nào cũng [Am]chẳng thể thoát khỏi ải mỹ nhân [E7]kế
Gia đình tan tành cũng [Am]vì thế trông mình xem như ông [E7]hề. Đúng là trò đời
Ngày [Am]xưa từ sáng đến tối nói nhớ [E7]em
Rằng [Am]đêm mình anh buồn lắm nếu thiếu [E7]em
Xe [Am]đậu trước nhà hay đừng về em [E7]nhá
Đói [Am]bụng không nàng hay giờ đi ăn [E7]nha
Rồi [Am]anh thở than cuộc đời anh trái [E7]ngang
Rồi [Am]em vì thương mềm lòng em theo [E7]chàng
L[Am]V, Audi, Gucci, em không [E7]lấy
Nên [Am]chàng trang hoàng cho nàng kia trong [E7]làng
Càng độc càng đẹp là [Am]vì thế khó lòng không ai say [E7]mê
Vung tiền chứng minh mình [Am]không ế quên đường đi quên lối [E7]về
Anh hùng thế nào cũng [Am]chẳng thể thoát khỏi ải mỹ nhân [E7]kế
Gia đình tan tành cũng [Am]vì thế trông mình xem như ông [E7]hề.
Gà [Am]gáy buổi sáng tờ mờ anh bước đi
Bộ [Am]phim đời anh giờ thành phim zom[E7]bie
Ngước [Am]nhìn lên trời than giời ôi cay [E7]quá
Ông [Am]trời nói rằng đáng đời do mày [E7]ra
Cũng bởi vì thói trăng [Am]hoa vì anh đây rất ư là hào [E7]hoa
Cái thói cái thói trăng [Am]hoa của mấy mấy ông hào [E7]hoa
La lá là la là [Am]là la lá la la la [E7]la
La lá là la là [Am]là la lá la la la [E7]la