Bất chợt chiều [D] về rạng rỡ giữa cao [C] nguyên.
Áo trắng ai [Bm] bay rộn ràng con phố [F#m] nhỏ.
Cầu Kon-[Em7] Klo bồng bềnh vương sắc [Gm6]nắng.
Ngẩn ngơ [E7]chiều, chiều tím phố Kon [A] Tum.
Bất chợt chiều [D] về trên thành phố tôi[C] yêu.
Khúc khích em [Bm] cười mộng mơ rơi xuống [F#m] phố.
Bất chợt chút [Em7] tình thắp lên chồi [Gm6] nhớ.
Kon Tum yên [E7] bình, thành phố chợt vào [A] xuân.
ĐK 1:
Bồi hồi Kon [C] Tum theo từng con [D] dốc.
Hoàng hôn [Gmaj7] chiều em [C#m] mắt ướt long [F#m] lanh [B7].
Thành phố đẹp [Em7] như bàn tay con [Gm6] gái.
Ai mong ai [E7] chờ, ai khao khát yêu [A] thương?
Bồi hồi Kon [C] Tum. sông tần ngần nhớ [D] núi
Trôi ngược [Gmaj7] nguồn ôm [C#m] mãi phố trong [F#m] tay [B7].
Ơi Đăk-[Em7] bla bao kỉ niệm xưa [Gm6] đó.
Dẫu xa rồi [A] vẫn mãi khôn [D] nguôi.
ĐK 2:
Bồi hồi Kon [C] Tum. Em dịu dàng đến [D]thế.
Đêm hội [Gmaj7] làng ngân [C#m] mãi tiếng chiêng [F#m] vang [B7].
Men rượu [Em7] cần hay men tình ai [Gm6] đó
Chưa ngỏ [E7]lời mà say mãi không [A]thôi.
Bồi hồi Kon [C]Tum. Em dịu dàng đến [D] thế.
Đêm Bờ [Gmaj] Kè ta [C#m] ngắm phố lung [F#m] linh [B7].
Kon Tum hiền [Em7] hòa như cây rừng con [Gm6] suối.
Đã yêu [A] rồi, yêu cháy mãi con [D] tim
Bồi hồi Kon [C] Tum. Em dịu dàng đến [D] thế.
Bồi hồi Kon [C] Tum. Em dịu dàng đến [D] thế.