Ver1:
[C] Thương con từ trong phôi nghén bụng [E7] mẹ suốt bao thời gian.
Đằng đẵng như [Am] cả cuộc đời thanh xuân.
Sóng gió yên [F] bề ngày con sinh [G] thân.
[C] Yêu con từ những cái ăn cái [E7] mặc vất vả mẹ lo.
Xoay sở trăm [Am] bề bất kể mưa nắng.
Nuôi lớn con [Fm] dần hàng đêm thức [G7] trắng.
Bridge:
[Dm] "này này con ăn đi mẹ đã ăn [Am7] rồi và cũng không đói".
[Dm] "nhìn kìa con người ta" cố gắng cho [F] bằng cuộc đời sau [G] mãi. [G7]
Đk:
Mẹ [C] ơi cuộc sống có quá khắc [E7] khổ với đời mẹ không ?
Cho hết kiếp [Am] người vô điều kiện thương con.
Năm tháng phai [F] màu qua từng sợi đưa [G7] đón.
Kì [C] quan đẹp nhất vũ trụ có [E7] lẽ là trái tim mẹ thôi.
Con lớn từng [Am] ngày trong bàn tay năm xưa.
Đôi mắt mờ [Fm] dần chẳng thể rõ được [G] nữa.
Thương [C] mẹ
Ver2:
[C] Lúc bé những điều vô lý của [E7] mẹ mãi in hình con.
Ôm cả nổi [Am] nhớ bầu trời tuổi thơ.
Con đã không [Fm] hiểu vẫn hay cất [G] cớ. [G7]
Bridge:
[Dm] "này này con ăn đi mẹ đã ăn [Am7] rồi và cũng không đói".
[Dm] "nhìn kìa con người ta" cố gắng cho [F] bằng cuộc đời sau [G] mãi. [G7]
Đk:
Mẹ [C] ơi cuộc sống có quá khắc [E7] khổ với đời mẹ không ?
Cho hết kiếp [Am] người vô điều kiện thương con.
Năm tháng phai [F] màu qua từng sợi đưa [G7] đón.
Kì [C] quan đẹp nhất vũ trụ có [E7] lẽ là trái tim mẹ thôi.
Con lớn từng [Am] ngày trong bàn tay năm xưa.
Đôi mắt mờ [Fm] dần chẳng thể rõ được [G] nữa.
Thương [C] mẹ.
Bridge out:
Mẹ [C] ơi có phải mẹ đã già [E7] rồi, yếu hồi hay chăng ?
Con thấy nếp [Am] nhăn ngày càng nhiều sâu hơn
Có những câu [Fm] chuyện như chưa từng kể nhiều [G] hơn. [G7]
Thương [C] mẹ.