Nhấn Enter để xem tất cả
Hợp Âm Chuẩn duy trì kinh phí hoạt động dựa trên quảng cáo. Rất mong bạn có thể ủng hộ Hợp Âm Chuẩn bằng cách tắt chương trình chặn quảng cáo đi. Cảm ơn bạn rất nhiều!
Quay lại trang bài hát

Người Bạn Đạo Cô Của Tôi (我的一个道姑朋友)

Bối An (贝安) Dm chọn điệu

Phiên bản mới

Hợp âm cơ bản
4 năm trước
Cách chơi : bass3231323 & bass323
capo 5
tone [Am]
 
Dưới mưa người xòe [F]ô rồi ôm lấy [G]ta
Ước hẹn này xin [Em]nhớ dù năm tháng [Am]qua.
Ánh mắt người mang [F]nhu tình êm ấm [G]ngỡ gió xuân thổi [Dm]qua
Dịu [Em]dàng xua băng [F]giá...
 
1. [Em]Nhớ năm xưa đường còn ngập gió [G]xuân
Mưa bay như [F]mộng, giục ngựa khắp [C]nơi.
[Em]Trú dưới hiên nhà thầm lặng sát [G]bên
Ánh mắt thâm [F]trầm tựa như muôn ngàn tuyết[Em] phủ mịt mờ Hoa [F]Sơn.
 
Gió [G]đưa hương nồng, làn mưa [Em]man mác bay khắp [Am]trời
Lòng ta [F]bỗng rung động như dịu dàng kiếm[F] phong của ai?
Tựa lông [B7]vũ bay lướt qua.
 
Đk:
Biết chữ tình ấy [F]viết rồi cũng hóa [G]không,
Đắn đo từng nét [Em]viết gửi người nhớ [Am]mong.
Bởi cam lòng chịu [F]cúi mình đổi lấy [G]nụ cười ai sáng [C]trong?
 
Dưới mưa người xòe [F]ô rồi ôm lấy [G]ta
Ước hẹn này xin [Em]nhớ dù năm tháng [Am]qua.
Ánh mắt người mang [F]nhu tình êm ấm [G]ngỡ gió xuân thổi [Dm]qua,
Dịu [Em]dàng xua băng [Am]giá.
 
2. [Em]Đến nay ai vui tiệc rượu kết [G]duyên
Có giai nhân [F]kề, rực rỡ pháo [C]hồng.
[Em]Bóng uyên ương dưới đèn hoa vấn [G]vương,
Vẽ dung nhan [F]người, lại như mơ về cảnh đậu [E]khẩu dịu dàng năm [F]xưa.
 
Nhói [G]đau tim này vì gặp [Em]nhau ngỡ như xa [Am]lạ,
Bạch y [F]vẫn như ngày xưa mà ánh mắt[F] sao lạnh băng?
Sầu bi [B7]dâng như sóng xô.
 
ĐK :
Có khi mượn say [F]để giả điên sẽ [G]hơn.
Để cho người ôm [Em]lấy, để lại dấu [Am]hôn
Khẽ ngâm chuyện xưa [F]cũ dù ai nấy [G]cười nhạo ta mãi [C]thôi.
 
Thế nhưng chỉ đành [F]cứ vờ như chẳng [G]sao
Lắng tai mà nghe [Em]hết tình thăm xiết [Am]bao.
Chẳng muốn nhìn thêm [F]gương mặt người cũ, [G]chỉ nâng ly lặng [Dm]câm,
[Em]lòng sao đau [Am]đớn?
 
Chốn Cao [F]Môn
Tuyết phủ [G]lên Bạch y rồi tan dần [Am]trong lặng thầm.
Lặng đem [F]kiếm,
Giang hồ [G]quá rộng lớn phải đi về [Dm]đâu? Đến chốn nào?
Kiếp này dừng [F]đây,
Như một [G]câu chuyện vui mình ta tự [Am]diễn, tự cười.
Mình ta luyến [F]lưu.. rồi ôm đắng [B7]cay
 
ĐK :
Nếu như người đã [F]sớm cùng ai sánh [G]vai,
Ta đâu phải lãng [Em]phí nửa đời vấn [Am]vương?
Phải chăng nhìn ta [F]thất hồn lạc phách [G]người lại thấy xuyến [C]xao?
 
Thế thôi hồng trần [F]ấy vùi chôn tuổi [G]xuân,
Trái tim này đã [Em]sớm trăm ngàn vết [Am]thương.
Có đâu sợ người [F]vô tình như kiếm [G]khắc sâu thêm tổn [Am]thương,
Lại chẳng thấy [Dm]đau.
 
Cứ để rồi cơn [F]gió giấu đi quá [G]khứ,
Ân tình đã vụn vỡ, [Em]tuyết sương chôn vùi hết [Am]đi!
Đời tương phùng là [F]sai thì ta chỉ [G]cầu chia ly chẳng [Am]đau,
Chốn xưa ấy vẫn [F]đó, giục ngựa ta bước [G]qua.
Đúng lúc gặp mưa [F]núi rơi trên đường [Am]xa.
 

THẢO LUẬN




Đã duyệt