[D] [A] [Bm] [A] [D]
1-
Trăng đã dậy [A] rồi, khơi bếp hồng lên [D] nhé,
Lá nếp rau rừng thêm ấm tình anh [A] nuôi,
Nổi lửa lên em, đánh [G] Mĩ đêm [A] ngày.
Vũ trụ theo [D] ta vào trong chiến [G] trận,
Có chị Hằng soi [A] sáng canh [D] thâu. [G] [D]
[Bm] Ơi, miền Nam [G] ơi có đêm nào ngủ [A] được,
Lửa chiến [G] tranh còn bỏng đất quê [A] mình.
Yêu đất [D] nước trải đường vô trong [Bm] nớ,
Đây tuyến hậu [A] cần ta bủa lưới khắp nơi [D] nơi. [G] [D]
[Bm] Ơi, vũ khí ta [G] mang đâu có là tên [A] lửa,
Chỉ bếp than [G] hồng này ủ chín hơi [A] cơm.
Bát nước chè [D] xanh, nhẹ gối bước [G] dồn,
Thêm sức mạnh trên [A] đường đi đánh Mĩ.
Nổi lửa lên [D] em, nổi lửa lên [A] em,
Ánh trăng sáng [Bm] ngời đưa ta vào trận [G] đánh,
Núi rừng xanh dồn [Em] dập bước quân [A] hành,
Lửa bếp Hoàng [G] Cầm mang tình em rực [F#] cháy, [A] cháy thêm [D] nhanh.
2-
Đất nước tưng [A] bừng, nghe tiếng rừng thao [D] thức,
Khơi ánh lửa hồng bên suối đàn vui [A] reo,
Nổi lửa lên em, miếng [G] nước ngọt [A] ngào.
Muối đượm quê [D] hương, tình thương chiến [G] trận,
Phút ngọt bùi nhớ [A] nắm cơm [D] ngon. [G] [D]
[Bm] Ơi, miền Nam [G] ơi những đêm chẳng đuốc [A] đèn,
Lửa trong [G] tim rừng rực sáng trên [A] đường.
Đôi quang [D] gánh nặng tình yêu đất [Bm] nước,
Hơi bếp Hoàng [A] Cầm ta sưởi ấm nơi [D] nơi. [G] [D]
[Bm] Ơi, mỗi bát canh [G] chua đỡ cung đường vất [A] vả,
Một cánh rau [G] rừng còn ủ kín yêu [A] thương.
Nhớ nắm gạo [D] rang, đường xa chiến [G] trận,
Ôi tất cả tâm [A] tình đi nhớ mãi.
Nổi lửa lên [D] em, nổi lửa lên [A] em,
Đất nước tưng [Bm] bừng đưa ta vào trận [G] đánh,
Núi rừng xanh dồn [Em] dập bước quân [A] hành,
Lửa cháy lên [G] rồi mang tình em rực [F#] sáng, [A] sáng quê [D] hương.