Lời 1.
Mùa đông về thành [Em] phố
Bóng dáng ai mịt [Am] mùng
Mùa lá rơi lặng [D] lẽ
Ướt phố lạnh [Em] căm.
Mùa đông và nỗi [Em] nhớ
Những kỷ niệm mịt [Am] mờ
Chìm sâu vào ký [D] ức
Là nỗi nhớ mùa [Em] đông.
Điệp Khúc:
Mùa đông về lạnh [Em] lùng
Lá đã chết chiều [D] buồn
Mùa đông còn lạc [Bm] loài
Mùa đông thiếu bóng [Em] ai.
Mùa đông về muộn [Em] phiền
Nghe thiếu vắng điều [D] gì
Mùa đông ở [Bm] lại
Cùng ta với giá [Em] băng.
Lời 2.
Mùa đông về thành [Em] phố
Nắng héo trong sương [Am] chiều
Còn ta chiều đông [D] cũ
Về tím ngắt hồn [Em] ai.
Mùa đông về thành [Em] phố
Mây xám giăng đầy [Am] trời
Lòng thẫn thờ thương [D] nhớ
Rơi rớt những chiều [Em] đông.